b. Em hãy phân tích: Phản ứng tâm lí của bé Hồng khi nghe bà cô xúc phạm tới người mẹ bất hạnh bằng những lời lẽ giả dối thâm độc; Cảm giác sung sướng cực điểm của chú bé Hồng khi gặp lại và nằm mơ trong lòng người mẹ mà chú mong chờ mỏi mắt. HÃY GỌI CHÚ BẰNG ANH (FULL) Yên Đan. Lãng mạn. Hoàn thành. 11-06-2021. HÃY GỌI CHÚ BẰNG ANH (FULL) 1,404 lượt thích / 34,063 lượt đọc. Đọc Truyện. Tác giả: Yên Đan Thể loại: Ngôn tình hiện đại (hài hước). Nam - Nữ chính: Khắc Du - Nhược Ly Sau đây là 7 bước đơn giản nhưng hữu hiệu để suy nghĩ bằng tiếng Anh. 1. Hãy bắt đầu nghĩ các từ đơn. Trước hết bạn nên suy nghĩ các từ đơn lẻ trong tiếng Anh. Đó có thể là tên các đối tượng mà bạn nhìn thấy hàng ngày, các hành động mà bạn làm. Hãy sử dụng điện thoại của bạn với màn hình nhắc nhở "hãy nói bằng Tiếng Anh". Nhưng thấy tôi cứ gọi "chú" mãi, anh ta nở nụ cười: "Tên tôi là Lý Trọng Mạnh, cô cứ gọi tôi là anh Lý, hoặc anh Triệu Minh đi." bà nói mặc dù nhà họ Tống không bằng nhà họ Lý, nhưng tôi cũng không cần nhìn sắc mặt của anh để sống." nhìn tôi rồi nói Cách trồng cây hương thảo bằng cành, 3 tuần sau mọc rễ tốt um đừng chần chừ mà hãy sắm ngay cho mình chậu hương thảo đặt ban công, cửa sổ và cầu thang nhé. Tuy nhiên, chú ý chỉ phun khi cây trồng ngoài vườn. Đối với cây trồng chậu trong nhà có thể thay thế "Hãy uống nước từ dòng suối nơi ngựa uống Con ngựa chẳng bao giờ uống nước xấu đâu Hãy đặt giường nơi chú mèo nằm ngủ Ăn trái cây có dấu vết của chú… Liked by Mai Anh Le fYyf0C. Contents1 Giới thiệu Truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh “cập nhật ngày 12/06/2023“ Trọn bộ Hãy Gọi Chú Bằng Anh Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Tác giả Yên Đan Amber Thể loại Ngôn Tình, Hài Hước, Hiện Đại Giới thiệu Mọi chuyện sẽ như thế nào khi chồng cũng là thầy giáo đang đứng lớp của? Oan trái hơn khi họ lại vì hôn ước hai gia đình mà phải về chung một nhà. Một cô gái xinh đẹp với tuổi đời rất trẻ và tính cách đầy nhiệt huyết. Một “ông chú” chững chạc, trưởng thành được xem như đã trải qua một phần ba cuộc đời. Liệu hai con người khác biệt ấy có thể dung hòa? Liệu tình yêu giữa họ có nảy nở? Phải chăng một ngày suy nghĩ của cô về “ông chú” có thể thay đổi? Tất cả sẽ có hồi đáp trong bộ truyện này! Danh sách chương Chương 1 Hôn ước sắp đặt Chương 2 Chú là thầy em Chương 3 Em đúng thật là… Chương 4 Trái tim – lý trí Chương 5 Ai hù ai Chương 6 Chúa rắc rối Chương 7 Em đừng hòng Chương 8 Kế hoạch tan tành Chương 9 Khó dạy dỗ Chương 10 Ngoan ngoãn Chương 11 Bước ngoặt Chương 12 Bối rối Chương 13 Là do em Chương 14 Phải làm sao ? Chương 15 Được thôi Chương 16 Nếu như… Chương 17 Lời nào là thật ? h+ Chương 18 Mạnh mẽ h+ + không hẹn mà gặp Chương 19 ngoài ý định + vài lần tỏ tình Chương 20 chắc em không nhớ Chương 21 ngày mưa hôm ấy Chương 22 vì sao chú cưới em ? Chương 23 cắm trại 1 Chương 24 cắm trại 2 – phát hiện Chương 25 nắm chặt tay Chương 26 cùng anh Chương 27 Phá đám Chương 28 đeo bám Chương 29 giành lấy Chương 30 bẫy Chương 31 trừng trị + đai đen Chương 32 mối quan hệ Chương 33 lật tẩy Chương 34 ngông cuồng + người mẫu Chương 35 nham hiểm Chương 36 quyết tâm – mạo hiểm + chịu đựng vết thương Chương 37 thành công – giá đắt Chương 38 tự trách + vạch mặt tiểu tam 1 Chương 39 vạch mặt tiểu tam 1 + nỗi lòng đình trân Chương 40 anh xin lỗi + một nửa sự thật Chương 41 chuyến bay định mệnh + anh…quay về với em đi Chương 42 end em sẽ gọi “chú” bằng “anh” Trọn bộ Truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh “cập nhật ngày 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Chưa kịp làm gì cô thì y như rằng cô la toáng lên rồi giẫy giụa đủ kiểu. Anh phì cười buông cô ra rồi nhìn cô. \- Em đâu phải cá thiếu nước sao giẫy dữ thế? \- Đồ biến thái! Chú muốn tới vậy thì tự mà tìm cách giải quyết chứ đừng có đè tôi ra! Đúng là trâu già! \- Ý em là tôi nên tìm một người phụ nữ nào đó?\_ Anh khép nhẹ mi mắt liếc nhìn cô đầy nham hiểm. Cô bỗng ngây người và cảm thấy khó chịu khi nghe anh nói vậy nhưng miệng vẫn không chịu thua \- Tùy chú thôi! Tôi không bận tâm tới việc của chú! \- Em chắc chứ! \- Dĩ nhiên! \_ Cô nghênh mặt. \- Vậy thì được thôi!\_Anh chậm rãi kéo dài từng chữ. ❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇ .....Tại trường đại học Bọn con gái trong lớp vây quanh bàn của cô hỏi tới tấp \- Hôm giao lưu mày được thầy Khắc Du nắm tay dẫn xuống sân khấu luôn chứ! Ganh tị quá đi! \- Tao thấy bình thường, có gì đáng ganh tị! \_ Cô đáp tỉnh bơ. \- Biết bao nhiêu đứa ước được như mày mà không được! Đúng là ngốc! Một đứa khác mơ mộng \- Nếu tao biết thầy sẽ giải cứu học trò như vậy thì hôm đó tao đã xung phong lên sân khấu rồi! Biết đâu sẽ được nắm tay thầy... \- Mà lúc đó tụi tao thấy thầy đưa mày vô phòng học, hai người có nói gì với nhau không? \_ Đám con gái nhìn cô ra vẻ dò xét. \- Không có! \_ Cô lạnh lùng. Đang xôn xao thì anh bước vào bắt đầu tiết học, thời gian gần đây cứ khi tới tiết của anh cô lại trông chờ anh và tim cô lại đập mạnh. Cô ghét cảm giác này, để anh không phát hiện cô đã cố tỏ ra lạnh lùng với anh hết mức có thể. Giờ ra chơi cô đang vui vẻ ăn kem cùng đám bạn ở gốc cây trong sân trường thì tụi bạn bỗng bàn tán rồi chỉ tay về phía hàng lang phòng giáo viên. \- Nhược Ly, mày nhìn kìa! Thầy Khắc Du đang trò chuyện vui vẻ với cô Ngọc Linh dạy ngữ văn kìa! Cô bất ngờ khi nghe tụi bạn nói vậy, vội quay sang nhìn thì thấy anh đang nói cười cùng cô giáo Linh xinh đẹp, họ còn ăn bánh cùng nhau, tuy vậy cô vẫn thản nhiên. \- Có gì hot đâu! \- Thầy Khắc Du nổi tiếng đó giờ là lạnh lùng. Hầu như không ai bắt gặp thầy cười đùa với phụ nữ dù đó là học trò hay giáo viên. Vậy mà hôm nay lại thân mật với cô Linh, hay hai người họ... \- Đủ rồi! Chuyện của người ta tụi bây để ý làm gì! \_ Cô tức giận bỏ vào lớp. ❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇ Về đến nhà mặt cô hậm hực không thèm nói chuyện với anh, anh đã nhận ra cô đang bực tức chuyện gì đó nhưng nếu anh mềm lòng cô sẽ được nước làm tới nên anh cố lạnh giọng hỏi \- Em sao vậy? Ai làm em bực gì hả? \- Mặc xác tôi! \- Tôi quan tâm nên hỏi em thôi! Không cần tôi quan tâm thì tôi khỏe! \- Chú...Chú đi ra khỏi phòng cho tôi! \_ Cô hét lên. \- Sao tôi phải đi! Đây cũng là phòng của tôi mà! \_ Anh cũng đâu vừa gì. Cô tức giận vì nghĩ đến chuyện lúc chiều, bỗng cô nhớ ra điều gì đó vội bước đến hộc bàn lấy một món đồ cầm trong lòng bàn tay nắm chắt lại rồi đi đến trước mặt anh cười thủ đoạn. \- Tôi nói lại lần cuối! Chú có ra ngoài không? \- Tôi cũng nhắc lại lần cuối! Phòng này cũng là của tôi, em đừng mơ tôi sẽ bước ra! \- Được! Do chú muốn chứ không phải tại tôi ác tôi nhe! Nói rồi cô cầm tay anh và nhẹ nhàng đặt lên một con gián bằng nhựa trong y hệt như thật, anh cúi đầu nhìn trên lòng bàn tay của mình và hất con gián xuống đất rồi bay như tên bắn lên giường ôm gối la làng \- Trời má ơi con quỷ gián! Con yêu nghiệt ác ôn khốn khiếp! Thấy anh sợ như vậy cô rất hả hê, nhặt con gián lên cười tươi bước đến giường. \- Chú ơi gián đáng yêu quá nè! \- Tránh xa tôi ra! Ác phụ! \- Chú nói ai ác phụ? \- Cô chứ còn ai nữa! Sao cô biết tôi sợ gián! Làm ơn đem con gián đi đi! Gớm quá! \- Mẹ của chú kể cho tôi nghe về tuổi thơ của chú nên tôi biết chú là chúa sợ gián. Đàn ông cao to mà sợ con gián có chút xíu! Há há. \- Giờ cô có đem con gián đi chỗ khác không hả! \- Tôi không đem đi đó! Chú làm gì tôi hả? \_ Cô dí con gián vào sát mặt anh. Anh hốt hoảng đến ngất xỉu nằm bất động. \- Nè! Chú đùa như thiệt vậy! Tỉnh vậy đi! \_ Cô khều nhẹ vai anh. Thấy anh vẫn không chút phản ứng cô bắt đầu thấy lo. \- Chú xỉu thiệt hả! Nè chú ơi! Có con gián bé xíu thôi mà sao ngất luôn rồi! Cô ngồi xuống cạnh anh lay lay người anh mà anh vẫn im re nằm im, cô bắt đầu hoảng sợ thật sự, đưa tay lên mũi anh thì thấy anh không...còn thở... \- Nè chú ơi! Tôi xin lỗi chú mà! Tôi không nghĩ chú sợ gián tới mức đứng tim tắt thở vậy đâu! Tôi còn trẻ lắm không muốn ở tù, chú mau tỉnh lại đi! Chỉ cần chú tỉnh lại chú muốn tôi làm gì cũng được mà! \_ Cô ôm anh khóc nức nở. Ai kia được cơ hội tựa đầu vào ngực cô đang rất vui sướng từ từ mở mắt nở một nụ cười khoái chí, thỏa mãn... Bạn đang đọc truyện Hãy Gọi Chú Bằng Anh của tác giả Yên Đan Amber. Một ngày đẹp trời cô gái xinh đẹp Nhược Ly bước vào nhà với bầu không khí đầy bất thường. \- "Con gái à! Con sẽ kết hôn...\_ Ba cô vui ra mặt hớn hở nói". \- "Cái gì vậy ba! Tự dưng bữa nay lại đùa như vậy, con mới 18 tuổi thôi mà!" \_ Cô cau mày khó hiểu. \- "Đùa gì mà đùa! Ba mẹ của Khắc Du đã sang hỏi cưới con theo đúng giao ước hai nhà năm xưa rồi!" \- "Ba nói gì ??? Khắc Du! Là chú Khắc Du sao ? \_ Cô đổ mồ hôi hột".\- "Chứ còn ai nữa, cái thằng đẹp trai, cao ráo cứ như người mẫu! Đã vậy còn là giáo viên tiếng anh, xuất sắc quá còn gì!" \-" Ba mẹ thừa biết con gọi bằng chú vì chú ấy hơn con tận 12 tuổi! Sao lại bắt con lấy ông chú đó!" \_ Cô tức giận. \-" Thôi nào con gái! Ba con chỉ muốn tốt cho con thôi. Khắc Du nó rất hiền mà lại học rộng đẹp trai có gì không tốt. Tuổi tác không thành vấn đề!" \_ Mẹ cô vỗ vai cô khích lệ. Cô hậm hực chạy lên phòng vừa chạy vừa hét lên \- " Con không lấy ông chú già đã bước sang tuổi tam tuần đó đâu! Thời đại nào nào rồi mà còn bắt buộc theo hôn ước! Ba thấy chú ấy hoàn hảo thì ba lấy đi!" Mấy ngày tiếp theo cô chơi chiêu chiến tranh lạnh với ba mẹ, đi học về là lủi thẳng lên phòng kẻo hai người họ lại ép ủ chuyện kết hôn. Nhưng chạy trời không khỏi nắng, chuyện gì tới rồi cũng phải tới... Mọi người sắp xếp mở một buổi tiệc ra mắt hai bên gia đình và cô bị mẹ canh chừng rất kĩ không để trốn thoát. Cô chẳng chịu trang điểm mà còn muốn mình trong thật xấu xí để ông chú kia vừa nhìn thấy là bỏ chạy mất dép. Nhưng vốn xinh đẹp tựa thiên sứ nên dù không trang điểm trong cô vẫn vô cùng quyến rũ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Năm Ấy Gặp Được Anh và Trọng Tử. Trời lúc này đã khuya, cô đang chìm đắm đến tận cùng nỗi đau, cô cứ nhìn ngắm ảnh của anh rồi vô thức thì thầm \- Chú quay về đi, em sẽ ngoan, sẽ nghe lời chú. Chú muốn được nghe em gọi chú bằng anh mà...mau quay về để nghe em gọi đi...đừng bỏ em lại một mình... Trong khoảng khắc dằn xé nỗi đau cô bỗng cô nhận được một cuộc gọi điện thoại. Người bên đầu dây bên kia là Đình Trân, cô ta bảo muốn gặp cô ngay lập tức. Cô ta nhắn địa chỉ quán cafe nơi hẹn gặp cô, cô cũng phần nào đoán được chuyện Đình Trân muốn gặp cô có liên quan đến tai nạn của anh. Khi cô đến nơi Đình Trân đã có mặt ở đó, cô ngồi xuống điềm tĩnh xem Đình Trân muốn nói gì. Nhưng khi ngồi đối diện với cô ta ở khoảng cách gần thì cô bỗng nhận ra rằng Đình Trân đang...khóc. Cô ta cúi khẽ mặt, hai tay nắm chặt đặt trên đùi, bờ vai run rẩy cất giọng \- Cô...biết chuyện anh...Du rồi đúng không Ly ? Cô làm ơn nói với tôi rằng tin tức ấy không đúng, không phải sự thật! Tôi xin cô,... Cô không mấy ngạc nhiên trước thái độ hiện giờ của Đình Trân vì cô hiểu rõ tình cảm cô ta dành cho anh hoàn toàn là thật lòng. Vì quá yêu anh nên cô ta mới bày mưu hãm hại cô hết lần này đến lần khác. Cô cũng muốn khóc như cô ta vì lòng cô cũng đau nhói như cắt nhưng dường như nước mắt của cô sau bao ngày tuôn trào đã dần cạn kiệt, bây giờ cô không thể khóc được. Cô thở dài lấy chút bình tĩnh an ủi người phụ nữ trước mắt \- Chị bình tĩnh lại...tất cả mọi người ai cũng đã rất sốc khi tiếp nhận tin xấu ấy nhưng giờ ngoài chờ đợi chúng ta không có sự lựa chọn nào khác. Ánh mắt Đình Trân bỗng sòng sọc nhìn cô, mắt cô ta đỏ hoe, việc cô ta không chấp nhận hiện tại hiện rõ trên khuôn mặt đang nhìn cô đầy tức giận. Cô ta lớn tiếng \- Cô có phải là vợ anh ấy không vậy hả ? Sao cô có thể bình thản như vậy trong khi chồng cô không rõ sống chết, đồ đàn bà vô tình! Vậy mà tôi còn nghĩ rằng cô rất yêu anh ấy! Cô đưa mắt mệt mỏi nhìn cô ta, lời cô nói như một cái tát với mặt Đình Trân trước lời chửi rủa vừa rồi \- Vậy chị muốn tôi phải làm gì ? Khóc, những ngày qua tôi khóc cạn rồi. Đau khổ, chưa một giây phút nào từ khi biết tin mà tim tôi không đau. Chờ đợi, chưa một giây phút nào tôi ngừng chờ đợi và hy vọng kỳ tích. Giờ tôi phải như thế nào, chị đau một thì tôi đau cả ngàn lần nhưng gào thét lên thì được gì ? Có giúp anh ấy có trở về không ? Hay tôi phải đi theo anh ấy chị mới thấy đó là đúng ? Mà...tôi cũng đã nghĩ đến việc đó...nhưng vì cha mẹ nên...tôi không thể... Những điều cô vừa nói khiến Đình Trân trùng xuống. Cô ta nhìn cô, có lẽ rằng cô ta đã nhận thấy được vẻ hốc hác và gầy đi của cô chỉ trong vòng vài ngày, cô ta đã hiểu rằng cô cũng đã đau khổ ra sao. Cô ta cúi mặt nói khẽ \- Tôi...tôi xin lỗi...do lúc nãy tôi quá kích động và...tôi quá ích kỷ...Ly...tôi xin lỗi...vì tất cả những gì tôi đã gây ra cho cô... \- Chuyện qua rồi cứ để nó qua đi...bây giờ tôi chỉ hy vọng kỳ tích sẽ xuất hiện... Cả hai bắt đầu cởi mở với nhau hơn, khi trò chuyện cùng nhau họ như phần nào giảm bớt nỗi đau giằng xé trong lòng. Chưa bao giờ họ lại trò chuyện gần gũi với nhau chân thành như thế, mọi ân oán như chưa từng tồn tại... \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Tiếp tục những ngày sau đó cô vẫn không đến trường học, cô không thể nào bước vào trường với tâm trạng như bây giờ. Đã tròn một tuần kể từ ngày anh mất tích nhưng cô vẫn chưa nhận thêm thông tin gì khả năng từ phía cảnh sát. Hôm nay cô quyết định sẽ đi ra ngoài cho khuây khỏa vì cứ ở mãi trong nhà cô nhìn đâu cũng thấy hình bóng của anh, nơi đây có quá nhiều kỷ niệm đẹp của cả hai. Cô đi dạo phố, mua những món ăn vặt, đi dạo công viên nhưng không tài nào làm cô ngừng nhớ về anh. Cô cố gắng đi đến tận khuya mới về nhà, chưa bao giờ cô cảm thấy buồn tẻ khi quay về căn nhà ấy đến thế. Cuối cùng thì cô cũng về đến nhà, nhưng cô lại vô cùng ngạc nhiên khi căn nhà lại sáng đèn, rõ ràng lúc chiều trước khi ra khỏi nhà cô đã tắt hết đèn rồi mà. Cô nhanh chóng mở cửa bước vào nhà, phòng khách vẫn trống trải không có ai nhưng sao lòng cô lại hồi hộp, tim đập liên hồi. Bước chân cô nhanh chóng đi đến phòng ngủ, cô vội mở cửa phòng ngủ ra thì...vẫn không có ai cả. Cô buồn bã ngồi xuống giường, chẳng lẽ là do cô nhớ lầm chăng, nhưng không thể, cô nhớ rõ cô không hề mở đèn khi ra khỏi nhà. Bỗng ánh mắt của cô sáng rực lên khi cô thấy chiếc vali quen thuộc của anh được đặt ngăn ngắn ở góc phòng. Chưa kịp nghĩ ngợi gì thì hình dáng quen thuộc của ai đó đang mặc một bộ đồ ngủ từ phòng tắm bước ra, cô nghe tiếng động liền quay ra bước sau thì bất ngờ khi anh đang hiện diện trước mặt cô. Cô vui mừng đến rơi nước mắt, cô tự cắn chặt môi mình thật đau xem có phải cô đang mơ không. Nhưng anh nhanh chóng bước về phía cô, anh mỉm cười ôm cô vào lòng, bây giờ thì cô chắc chắn rằng cô không hề nằm mơ, đây chính là sự thật. Cô ôm chặt lấy anh như thể sợ anh sẽ biến mất thêm một lần nữa. \- Mấy ngày qua chú ở đã đâu ? Chú có bị thương không? Chú có biết em lo cho chú lắm không ? Sao chú không liên lạc với em ? Anh khẽ xoa đầu cô, đưa tay lau nước mắt trên gương mặt nhỏ nhắn, mỉm cười ngắt mũi cô \- Em biết nhớ anh rồi sao ? Nãy giờ em đi đâu mà khuya như vậy mới chịu về? \- Chú vẫn còn giỡn được sao ? Em đi ra ngoài để bớt nghĩ về chú. Chú có biết em đã đau khổ như thế nào khi biết tin chuyến bay của chú gặp nạn... \- Thật ra...anh không tham gia chuyến bay đó... Cô tròn mắt ngạc nhiên nhìn anh \- Chú không tham gia ? \- Đúng vậy...sau khi anh hoàn thành xong hồ sơ ở trường thì anh di chuyển đến sân bay nhưng khi đến đó thì anh phát hiện ra sợi dây chuyền em tặng cho anh đã biến mất. Anh không thể đợi khi quay về mới tìm kiếm vì như vậy khả năng tìm được sẽ rất thấp nên anh đã bỏ vé máy bay khi chỉ còn 30 phút nữa là khởi hành... Cô quá bất ngờ trước những gì anh vừa nói, cô nhẹ nhàng hỏi \- Sợi dây chuyền đó...quan trọng với chú như vậy sao ? Anh véo má cô \- Tất nhiên rồi, là em tặng anh, hơn nữa đeo sợi dây chuyền ấy đi xa anh cảm giác phần nào như có em bên cạnh. Khi anh quay lại trường tìm kiếm thì sợi dây chuyền rơi ngay trước cổng trường, không hiểu do trùng hợp hay sao nhưng sau khi anh quay lại sân bay thì máy bay cũng vừa cất cánh nên anh đành chờ thêm 3 tiếng mua vé đi chuyến bay sau. Vì anh không muốn em lo lắng nên đã không báo với em. Cô khẽ đưa tay nâng mặt dây chuyền anh đang đeo trước ngực \- Em không ngờ dây chuyền em tặng chú lại giúp chú tránh khỏi kiếp nạn này! Anh đưa tay nắm chặt lấy bàn tay cô đang đặt trước ngực anh \- Anh cũng rất bất ngờ, có lẽ ông trời đã phù hộ cho anh! Bỗng cô giật tay lại nhìn anh hờn dỗi \- Vậy sao chú không gọi điện cho em ? Chú có biết một tuần qua em sống khổ sở thế nào không ? Anh ôm chầm lấy cô giải bày \- Anh xin lỗi...không phải anh không muốn liên lạc với em mà do anh bị lấy cắp điện thoại ngay khi vừa xuống sân bay. Sau đó anh đã đến khách sạn nhờ người ta cho mượn điện thoại nhưng do vấn đề mã vùng nên anh không gọi được cho em. Sau đó anh cố gắng liên lạc với em những ngày sau đó nhưng đều không được. Rồi anh phải tập trung lo cho hội nghị vì không còn cách nào khác nên đành để em lo lắng...anh xin lỗi. Cô bỗng mỉm cười nhìn anh, cô đã hiểu rằng những ngày qua anh phải vất vả như thế nào. Anh bỗng đặt tay lên môi cô vẻ mặt đầy gian tà \- Hình như lâu rồi anh chưa hôn em ? Trông em ốm đi nhiều, bây giờ anh về rồi, anh sẽ nuôi em thật tốt. Không để em đau buồn nữa. Cô bỗng đỏ mặt nhìn anh \- Biến thái! \- Bây giờ mà em vẫn nói anh biến thái? Dứt lời anh hôn cô say đắm, cả hai trao nhau nụ hôn ngọt ngào sau bao ngày xa cách. Họ đã có một đêm mặn nồng bên nhau thật hạnh phúc. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Mọi người ai nấy đều mừng rỡ khi biết tin anh vẫn bình an vô sự. Đình Trân cũng đến thăm anh và xin lỗi anh vì những chuyện cô ta đã gây ra, sau đó Đình Trân đã quay trở lại Mĩ với gia đình. Khi cô đau khổ Khánh Minh cũng hỏi han cô rất nhiều và hẹn gặp cô để tâm sự nhưng cô từ chối vì không muốn trong lúc chồng mình chưa rõ ra sao mà cô lại hẹn gặp người đàn ông khác dù cho cuộc gặp gỡ hoàn toàn trong sáng. Sau khi biết anh đã trở về bình an thì Minh cũng đã đến nhà thăm anh cũng là thăm người thầy của mình. Minh rất mừng vì cô đã vui vẻ hạnh phúc trở lại dù tình cảm cậu dành cho cô vẫn không thay đổi. Cô được thực hiện ước mơ đi sang 5 nước du lịch để tiếp thu, học hỏi những điều hay về lĩnh vực thời trang của nước bạn. Nhưng cô không đi một mình mà có cả anh đi cùng. Đây được xem là chuyến du lịch dài hạn của cả hai kể từ khi cưới nhau. Khi cả hai đang ngồi trên tòa nhà cao của một nhà hàng lớn với khung cảnh rất lãng mạn, anh điềm đạm nói \- Em cứ muốn gọi anh bằng chú vậy hoài sao ? \- Ý chú là sao ? \_ Cô vờ hỏi anh. \- Em thừa biết mà! \_ Anh nhíu mày nhìn cô. Cô khẽ cười nhìn anh \- Anh thì anh...em biết rồi... \- Em biết gì ? \_ Anh hỏi cô đến cùng. \- Em sẽ gọi chú bằng anh! \_ Cô khẳng định. \- Thật không ? \- Thật...Anh không tin em sao ? \- Anh tin rồi! \_ Anh nựng má cô. Nói rồi cả hai trao nhau nụ hôn ngọt ngào, môi đan môi giữa khung cảnh tuyệt đẹp. Hai người họ đã có một kết thúc thật đẹp, cặp đôi cứ ngỡ không thể hòa hợp với nhau nay lại hết lòng yêu nhau và vì nhau. Sự chân thành của anh đã được đền đáp và tình yêu của họ cũng vì trải qua bao chuyện mà thêm đậm sâu. Dù quá khứ, hiện tại hay tương lai thì sự chân thành thủy chung sẽ đưa họ đến bến bờ hạnh phúc. \ The End\

hãy gọi chú bằng anh