10 năm yêu anh nhất | Chap 6 %Hắc ám chi các - …So với việc tới một nơi xa lạ, tranh đoạt một mảnh trời riêng cho mình, chẳng bằng trở lại nơi mình đã quen Mình bận nốt tuần này, hứa từ tuần sau sẽ chăm ạ Cho dù yêu nhau 1 năm hay 10 năm đi nữa anh vẫn luôn giữ suy nghĩ: "Hôm nay trời đẹp quá, phải mua cho Tiểu Phụng một bó hoa thật xinh mới được." Cảm ơn anh! ️". nhạc nền - Tiểu Phụng. Mười Năm Vẫn Yêu Anh – Truyện Tranh Online. Mục Lục. 10 năm yêu anh nhất Chap 5; 10 năm yêu anh nhất Chap 4. 4. Xem thêm: Châu Gia Kiệt - Có Em Vui Quá, Như Vẫn Còn Đây, Yêu Em Ngàn Năm | Nhạc Trẻ Xưa #chaugiakiet #nhactre #nhac8x9x 1) Thiên thần của tôi2) Như vẫn còn đây3) Khôn Bạn đang đọc bộ truyện Mười Năm Yêu Anh Nhất của Vô Nghi Ninh Tử tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Mười Năm Yêu Anh Nhất thuộc thể loại (Ngược) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Vô Nghi Ninh Tử, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Gần 2 năm về làm gà cưng cho chủ tịch, Kay Trần đổi lại duy nhất 1 MV và làm huấn luyện viên cho 1 show truyền hình, nhưng cả 2 hoạt động đều mờ nhạt a702. Hôm nay TIẾNG TRUNG DƯƠNG CHÂU sẽ review cho các bạn một bộ truyện Trung Quốc đam mỹ cực kỳ ngược tâm đang gây bão hiện nay nhé. Đó chính là truyện 10 năm yêu anh nhất đấy! Các bạn đã cày hết bộ truyện này chưa? Nếu chưa thì chúng mình cùng nhau review 10 năm yêu anh nhất nhé! I. Thông tin cơ bản về truyện 10 năm yêu anh nhất – Tên truyện 10 năm yêu anh nhất – Tên tiếng Trung 最爱你的那十年 phiên âm Zuì ài nǐ dì nà shí nián – Quốc gia Trung Quốc – Tác giả Vô Nghi Ninh Tử – Thể loại đam mỹ, ngược tâm, trước ngược thụ sau ngược công – Độ dài 81 chương + 5 phiên ngoại truyện – Tình trạng toàn văn hoàn II. Tóm tắt truyện 10 năm yêu anh nhất Mười bốn năm trước, có một cậu thiếu niên vóc người cao lớn, mặt mày tuấn tú đã chặn đường Hạ Tri Thư, mặt đỏ bừng đưa cho cậu một cuốn sách, nói rằng “Nghe nói cậu thích Giản Trinh, tớ mua sách của bà ấy cho cậu. Hi vọng cậu có thể thích cuốn sách này, nhân tiện… thích luôn cả tớ nữa.” Trong cuốn sách đó, có một câu nói của Giản Trinh được Tưởng Văn Húc chép lại một cách tỉ mỉ “Chỗ em ở, là chân trời góc biển anh không ngừng nhớ nhung”. Câu nói đó, vừa là một lời tỏ tình, vừa giống như một lời thề ước. Tưởng Văn Húc của những tháng ngày ngây ngô ấy, đem lòng yêu Hạ Tri Thư, cậu bạn cùng bàn ấm áp dịu dàng. Ngày đó, hắn vốn ngang ngược và nóng nảy, nhưng lại chấp nhận nhún nhường trước Hạ Tri Thư. Ngày đó, có rất nhiều người thích hắn, nhưng trong mắt hắn chỉ có mình cậu mà thôi. Tình yêu của hai người họ khi ấy nhẹ nhàng và bình yên lắm, giống như một dòng suối mát lành dịu êm, dịu dàng vỗ về hai trái tim cùng chung nhịp đập. Năm mười bảy tuổi ấy, Tưởng Văn Húc ngỏ lời yêu với Hạ Tri Thư và rồi cậu đồng ý. Năm mười chín tuổi ấy, khi gia đình hai bên biết chuyện và ngăn cấm, Hạ Tri Thư đã bỏ cả gia đình, bạn bè, bỏ cả tiền đồ xán lạn trước mắt, theo Tưởng Văn Húc đến Bắc Kinh lập nghiệp. Hạ Tri Thư là cơn gió dịu dàng đến từ phương Nam, lại vì Tưởng Văn Húc mà chịu đựng cái lạnh thấu xương của đất Bắc. Hạ Tri Thư là chàng trai có ngoại hình rất đẹp. Cậu cười rộ lên còn đẹp hơn hoa, bên má có lúm đồng tiền nhỏ, cặp mắt trong veo tĩnh lặng như mặt nước mùa thu, chỉ cần nhìn vào đó sẽ ngay lập tức bị hút hồn. Tri Thư học rất giỏi, tính cách cũng rất tốt, được cha mẹ và thầy cô gửi gắm rất nhiều kì vọng. Một chàng trai như vậy, lại cam tâm tình nguyện đánh đổi tương lai vì Tưởng Văn Húc, cắn răng chịu đựng cùng hắn trải qua tất cả đắng cay tủi hờn. Còn nhớ ngày đó, khi Hạ Tri Thư và Tưởng Văn Húc mới đến Bắc Kinh, khổ cực đến mức mua một phần hoành thánh cũng không nỡ ăn. Cuối cùng Hạ Tri Thư chia làm hai phần, Tưởng Văn Húc mới chịu động đũa. Khi đó nước mắt Tưởng Văn Húc rơi vào trong bát canh, người đàn ông đó gần như gằn từng chữ một, thề rằng cả đời này sẽ không phụ cậu. Nhưng câu nói đó, là người nói vô tình người nghe cố ý. Tòa thành tình yêu ngỡ rằng vững vàng và kiên cố, hóa ra cũng chỉ như lâu đài cát dễ dàng vỡ tan theo từng cơn sóng mà thôi. Từng nắm tay nhau qua những ngày mây mù giăng lối, vậy mà chẳng thể kề cạnh khi ánh nắng chan hòa bao phủ khắp nơi. Chẳng còn sóng gió, chẳng còn bão giông, thế mà đôi bàn tay vẫn cứ buông lơi. Tiền tài và quyền lực thường khiến con người ta sa ngã, khi Tưởng Văn Húc không có gì trong tay, chỉ có Hạ Tri Thư ở bên hắn, vậy mà khi đã có tất cả, hắn lại bỏ mặc Hạ Tri Thư một mình. Hạ Tri Thư sau tất cả vẫn yêu Tưởng Văn Húc. Tình yêu 10 năm biến thành một phần của cơ thể, cắt xuống sẽ rất đau, mà anh thì sợ nhất là đau. Nhưng Hạ Tri Thư yêu, là một Tưởng Văn Húc chung thủy, thâm tình, chứ không phải Tưởng Văn Húc bạc tình, chơi bời bên ngoài. Hạ Tri Thư từng hứa sẽ không rời Tưởng Văn Húc, và anh giữ lời hứa đó, song đó là dành cho Tưởng Văn Húc của 10 năm trước, một Tưởng Văn Húc thề tuyệt đối không phụ Hạ Tri Thư. Lúc nửa tỉnh nửa mê cuối đời, tâm trí Hạ Tri Thư phần nhiều là hình ảnh họ học cấp 3, hình ảnh Tưởng Văn Húc cầm bó hoa đưa cho mình, hình ảnh Tưởng Văn Húc đạp xe chở anh đi trên đường…. “Tan học…chúng ta cùng nhau…về nhà đi”, anh đã thì thầm mơ màng câu này. Có thể trong lòng Hạ Tri Thư có yêu, có hận, dù sao tốt nhất là mắt không thấy tâm không phiền. Thật sự suốt quá trình sau khi một mình rời đi, Hạ Tri Thư chưa từng gặp lại Tưởng Văn Húc, trừ lần Tưởng Văn Húc tìm đến cửa và bị Ngải Tử Du ngăn cản. Anh cũng chưa lại cùng hắn nói một câu. Tâm nguyện về hiện tại của Hạ Tri Thư không nhiều, hay nói thẳng là không có. Anh nuối tiếc quá khứ nhiều hơn, nuối tiếc mình không làm trọn đạo hiếu, nuối tiếc nhân sinh quạnh quẽ, nuối tiếc tình yêu đã từng nồng nhiệt như lửa. Cho nên anh không có di ngôn, di chúc gì hết. Cả cuộc đời Hạ Tri Thư đã phụ quá nhiều, người duy nhất không phụ là Tưởng Văn Húc, mà người này lại tổn thương anh nặng nề. Cái giá phải trả cho tình yêu này quá lớn, anh kham không nổi, kéo dài đến khi bệnh chết đã là một kỳ tích. Từ lúc bắt đầu anh đã luôn rất cố gắng, luôn đi đúng hướng, cho đến khi phát hiện ra mình đặt tín nhiệm lên nhầm người, mình hy sinh uổng phí. Với Hạ Tri Thư, kiếp này là một chuỗi nuối tiếc, từ lúc gặp Tưởng Văn Húc, mọi thứ đã đi lệch quỹ đạo rồi. Nói Hạ Tri Thư nhân sinh thất bại cũng không sai, dù có phần nặng nề chút. Song quả thực kết quả có thể tính là thất bại, hai bàn tay trắng không có gì cả. Tưởng Văn Húc đã cho Hạ Tri Thư được cái gì? Chẳng có gì ngoài các vết thương chồng chéo trong lòng. Hạ Tri Thư bị bắt ở nhà, không giao thiệp xung quanh, chịu đựng cái gọi là dục niệm chiếm hữu của Tưởng Văn Húc, mặc dù chính Tưởng Văn Húc mới là kẻ ăn chơi ngoại tình bên ngoài. Tưởng Văn Húc nghi thần nghi quỷ, thẹn quá thành giận thì tát Hạ Tri Thư, cường bạo Hạ Tri Thư, đuổi Hạ Tri Thư ra khỏi nhà. Chiếc nhẫn Hạ Tri Thư tỉ mỉ tốn kém làm tặng để kỷ niệm tình yêu của bọn họ bị Tưởng Văn Húc làm lạc mất sự thật là do tình nhân lấy. Thẻ ngân hàng của Hạ Tri Thư có vỏn vẹn 15 vạn, không đủ mua nổi một mảnh đất làm mộ. Hàng đêm Hạ Tri Thư một mình chờ đợi trong căn nhà lạnh lẽo. Mỗi ngày Hạ Tri Thư chịu đựng bệnh tật quấn thân, ho ra máu, chảy máu mũi, ăn ít đến gầy trơ xương,…đều không có ai bên cạnh. Cuộc tình này kết thúc thống khổ, nhưng đối với Hạ Tri Thư, nó hẳn là một cách giải thoát. Anh không phải tiếp tục mệt mỏi cứu vãn đoạn tình cảm đau thấu tim gan đó nữa, không phải đối mặt với ăn năn day dứt trước mộ cha mẹ, không phải sống không mục đích nữa. Hạ Tri Thư không còn gì lưu luyến ở thế giới này. Cho dù có là Ngải Tử Du cố dùng ôn nhu mềm hóa Hạ Tri Thư, điều đó vẫn không thay đổi. Ngải Tử Du gặp Hạ Tri Thư khi anh chật vật nhất, xấu xí nhất. Vậy mà Ngải Tử Du vẫn yêu Hạ Tri Thư, yêu thành tâm thành ý, không thể nào nghi ngờ tính chân thực của tình yêu này. Tiếc là Hạ Tri Thư kiệt sức với vết thương dày đặc. Anh không chịu nổi tình yêu, không chịu nổi ôn nhu ấm áp lần nữa. Anh cũng biết mình sắp chết nên không muốn làm liên lụy Ngải Tử Du. Và buồn cười thay, Ngải Tử Du chân tình lại làm anh nhớ đến Tưởng Văn Húc lúc chưa thay đổi, khiến anh chìm vào hồi ức nhiều hơn nữa. Do đó, thời gian này mà chấp nhận Ngải Tử Du thì thật không công bằng với y, cũng với cả Hạ Tri Thư. Việc tác giả để Hạ Tri Thư ỡm ờ chấp nhận làm tình với Ngải Tử Du hơi khiên cưỡng chút. Nó tựa như báo đáp của Hạ Tri Thư dành cho quan tâm chăm sóc của Ngải Tử Du suốt thời gian qua. Hạ Tri Thư thực sự chẳng còn gì ngoài thân xác. Ngải Tử Du vừa làm vừa khóc rất đáng thương. Cơ thể người mình yêu lạnh dần trong lòng mình, mà tại thời điểm đó, tâm trí người đó hoàn toàn không có mình, tuyệt vọng biết bao. Yêu đúng người sai thời điểm sẽ chỉ thành nghiệt duyên mà thôi. Ngải Tử Du chính là người vô tội nhất trong toàn bộ câu chuyện, vô tội hơn cả Hạ Tri Thư nữa, vì ban đầu Ngải Tử Du chỉ là người qua đường mà thôi. Tình yêu thật khó khống chế, một khi rơi vào là vạn kiếp bất phục. Ở bên cạnh Hạ Tri Thư, nhìn người mình yêu dần dần yêu đi, dần dần xói mòn, chính là một loại tra tấn. Không quản Ngải Tử Du van xin thế nào, Hạ Tri Thư vẫn không có nổi một tia hy vọng sống. Không quản Ngải Tử Du cố gắng thế nào, người Hạ Tri Thư yêu vẫn là Tưởng Văn Húc, dù rằng Ngải Tử Du thành công để lại dấu ấn trong tim Hạ Tri Thư. Ngải Tử Du hẹn kiếp sau sẽ đến cạnh nhau, nhưng Hạ Tri Thư luôn lưỡng lự không muốn lưu lại quá nhiều hy vọng cho y bởi ai biết có kiếp sau hay không. Tôi thì hy vọng thật sự có kiếp sau, Hạ Tri Thư và Ngải Tử Du biết nhau yêu nhau. Kiếp này họ không có duyên phận, gặp gỡ quá muộn, bù lại không nổi 10 năm tình nồng ý mật kia. Ngải Tử Du dường như không thể yêu ai nhiều như thế thêm lần nữa. Vậy đành để kiếp sau dành cho nhau hạnh phúc viên mãn nhất đi. Bật mí một chút cho các bạn là khi đọc truyện bản Trung thì các cấu trúc câu đều có trong bộ Flashcard ngữ pháp này nhé. Với việc áp dụng tâm lý học vào ngữ pháp theo dạng Q & A Question và Answer . Phương pháp này được đánh giá rất cao dựa theo khảo sát học viên đang theo học tiếng Trung. Do đó việc sử dụng một cách linh hoạt cả 2 mặt của flash card ngữ pháp giúp bạn ghi nhớ nhiều hơn đó nhé. Nhanh tay sở hữu ngay cho mình một bộ ngay trên Tiki, Shopee và Lazada nhé. III. Góc review truyện 10 năm yêu anh nhất Đam mỹ ngược tôi đọc không ít, truyện SE tôi đọc kha khá. Ấy vậy mà chẳng hiểu sao sau khi đọc truyện này, tâm tình tôi nặng nề đến mức muốn viết một bài cho nó. Truyện không phải là đang bình bình rồi kích thích cao trào ngược đau đớn, mà là buồn buồn kéo dài xuyên suốt từ đầu đến cuối, hóa thành những giọt nước mắt khi Hạ Tri Thư rời đi. Không biết tại sao tôi rất nghẹn ngào với tác phẩm. Có lẽ do lâu lắm không đọc một quyển ngược SE với motif này, hoặc có lẽ do sự cô độc trống trải của Hạ Tri Thư và giày vò thống khổ của những người ở lại…. Một truyện không mới. Tuy nhiên tác giả khai thác rất tốt. Ngược vẫn đi kèm với diễn biến tình cảm. Giọng văn nhẹ nhàng man mác buồn. Nhân vật xây dựng rõ nét. Gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu, tất cả đều chuộc lỗi của mình. Có vấn đề chỗ nào thì chắc là ở nam phụ si tình đáng thương thôi. Cảm giác tác giả xử lý nam phụ Ngải Tử Du và Thẩm Túy khá vội vàng, và chưa thuyết phục lắm. Được cái là truyện không lan man dài dòng chút nào. Chỉ là có lẽ tôi sẽ không đọc lại truyện thêm lần nào nữa. Buồn quá… Mọi thông tin thêm về các khóa học mọi người có thể liên hệ tư vấn trực tiếp Inbox fanpage Tiếng Trung Dương Châu Shop Tiki Shop Shopee Shop Lazada ? Hotline – ?️ Cơ sở 1 số 10 ngõ 156 Hồng Mai – Bạch Mai – Hà Nội. ?️Cơ sở 2 tầng 4 – số 25 – ngõ 68 Cầu Giấy Mình chỉ là người đọc. Mình đọc 10N sau đó mới biết phốt và tìm đọc TSCR của Xa Ly Tử. Có lẽ do đã được edit sang tiếng Việt, và char dev khác nhau, nên mình không thấy 2 truyện này giống nhau, ngoài cốt truyện “người đàn ông phụ bạc người vợ tào khang ở nhà” vs “cùng nhau vượt qua ngày giông bão nhưng chẳng thể cạnh bên ngày mưa tan” thường thấy ngay cả trong phim Hàn Quốc ngày xưa, hay là tuyến tình cảm thay lòng đổi dạ, phụ bạc, như kiểu Tra Long và Như Ý đang hot thời bấy giờ. Mặc dù cốt truyện cũ rồi, nhưng thiết lập tính cách nhân vật sẽ cho ra cảm giác khác nhau. Truyện TSCR buồn nhưng không hề bi luỵ, giọng văn có phần hài hước so với không khí nặng nề, dồn nén, bức bối của 10N. Giọng văn của TSCR có nhiều điểm hài hước, là kiểu lấy nỗi buồn làm vui, một nỗi buồn tỉnh là 2 người đàn ông cùng xông pha làm việc, cuối cùng một người bị người còn lại lừa gạt chiếm tài sản, đánh đập như cơm bữa, ôm hôn tiểu tam trước mặt không kiêng dè, sau này mới lòi ra là do hiểu lầm chồng chất làm công hận thụ, nam phụ hãm hại, mẹ công mưu tính. Màu “cung đấu” giữa “mẹ chồng nàng dâu”, thương trường và lợi ích tiền bạc được miêu tả nhiều hơn. Còn 10NYAN kể về người đàn ông chán cơm thèm phở, lấy cớ muốn lo cho thụ cuộc sống tốt hơn mà giữ rịt người bạn đời ở nhà để “bao nuôi”, giấu đi như trẻ con, nhưng thực chất không khác gì huỷ hoại người ta. Công tận hưởng sự bao dung của thụ một cách phung phí rồi coi rẻ và vứt bỏ thụ cô quạnh ở nhà, lén lút bao nuôi tình nhân ở bên ngoài. Về đến nhà thì vô tâm, vô tình, chỉ biết tới tình 10N, bi kịch là do tình cảm và tính cách nhân vật chứ ngoại cảnh không tác động nhiều như TSCR. Thụ lựa chọn hy sinh tất cả để yêu chiều công, dẫn đến tiếc nuối lớn nhất là đánh mất ước mơ, có lỗi với gia đình “chỉ vì một người đàn ông”, thụ và công không có cơ hội nói chuyện rõ ràng ngoài những cuộc cãi vã và những lần nỉ non trong lúc sắp mất đi ý thức. Truyện để lại nhiều day dứt Công không biết thụ bị bệnh cho đến khi thụ bỏ đi; Tiểu tam nói dối khiến thụ đánh mất kiên trì cuối cùng, cuối truyện công mới biết nó từng đến ức hiếp thụ và lấy cắp nhẫn của công; Thụ đã có tiến triển khi được chữa trị nhưng từ bỏ sau khi công đánh đập và r a p e; Lần cuối còn nhìn thấy nhau, thụ chạy ra ban công nhìn bóng lưng mong chờ công quay đầu lại nhưng không có; Thụ không chịu gặp mặt công tận đến lúc chết và công không có cơ hội để xin lỗi hay gặp mặt thụ lần cuối; Miêu tả rõ ràng công sống không bằng chết khi mất đi thụ; Thụ không vượt qua được đoạn tình cảm này vì tận lúc cuối đời vẫn liên tục tưởng nhớ về tình cảm 10 năm qua, trước lúc qua đời trong vòng tay nam phụ câu cuối mà thụ nói là lời hẹn giữa thụ và công “tan học, chúng ta cùng nhau về nhà nhé”. Thụ từng chờ đợi, từng níu kéo, mặc dù rời bỏ “công phụ bạc” nhưng không bao giờ rời bỏ công của 10 năm yêu thương nhất, vĩnh viễn sống trong tình yêu 10 năm đó. “Tình yêu của Hạ Tri Thư vẫn nồng nàn trước sau như một. Không biết kiếp sau ra sao, riêng kiếp này chỉ yêu một người.” 10N hầu như xoay quanh tình yêu và kỷ niệm qua những nỗi nhớ chắp vá của thụ. TSCR miêu tả rõ ràng về bối cảnh, câu chuyện quá khứ và gia đình nhiều hơn, độc giả biết về cuộc đời của nhân vật rõ ràng hơn. Nửa cuối truyện của 10N nói về tháng ngày thụ được nam phụ chăm sóc nhưng vẫn không thoát khỏi tình cảm cũ, một người đến sau, một người nợ ân tình, khó mà thoát ra được, khác với công phụ của TSCR đã cưỡng ép và hại đời thụ. Trong khi đó thụ của TSCR có được sự giúp đỡ và lắng nghe của nhân vật “đàn em của nam phụ” và sau này mới biết về tình cảm ẩn giấu của của TSCR đã đi qua tình yêu tuổi 23 nhiệt huyết và trở nên từng trải, gai góc, mồm miệng lanh lợi, nhưng vẫn không thâm bằng tên tra công của cậu. 10N bắt đầu từ sự dịu dàng nơi vườn trường năm 17 tuổi. Thụ trong TSCR chịu nói ra lòng mình hơn, chịu chửi hơn. Trong khi đó bi kịch của 10N một phần là vì thụ biết nhưng không nỡ vạch trần, bao dung vì không muốn mất đi 10 năm trả giá và quen thuộc, muốn giữ lại chút danh dự cuối cùng, đau nhưng không nói được nên lạnh nhạt, lạnh nhạt nhưng tan vỡ mà không ai hay, lúc đối mặt sẽ tức giận trào phúng, nhưng lúc công ngủ rồi hoặc là những khi ở một mình thì mới không che đậy được sự yếu đuối, những lần trót tâm sự với công phụ cũng chỉ là vài chi tiết vụn vặt, lần nói hết trong đau đớn đến ngất đi thì đã chết tâm rồi. Cái kết BE của TSCR thoả mãn người đọc hơn Thụ nhận thức rõ ràng hiện thực và suy nghĩ lý trí; Thụ và công đã từng cùng nhau thăm mộ ba thụ; Thụ đã đánh công một trận tơi bời; Thụ biết công yêu mình nhất, tiểu tam trách thụ rằng tại sao công lại chỉ yêu và cần mỗi thụ; Thụ bỏ đi và đã từng quay về gặp công; Công biết thụ sắp chết và họ có cuộc nói chuyện ngay lúc đó; Cuộc đối thoại cuối truyện của họ vừa hay đã giải thích luôn mọi hiểu lầm; Họ hoà giải và thụ tự nguyện qhtd với công; Những cuộc nói chuyện khác nhau giữa thụ và công, thụ và đàn em của anh công phụ đã mở ra ngọn nguồn của mọi việc; Thụ để công giúp thụ mỗi tháng trả một khoản cho huyệt mộ; Ngoại truyện OE thụ trở về quá khứ và được quyết định xem nên từ bỏ ngắm mỹ nữ hay là đi gặp công, theo mình là có hint cho thụ vượt qua được đoạn tình cảm với TSCR, công vẫn còn ngôi mộ để thăm viếng. Còn 10NYAN nam phụ là người ở bên và giữ lại những gì cuối đời của thụ, nghe di nguyện của thụ, hứa hẹn kiếp sau. Đến cái áo khoác thụ mang theo hay tro cốt công cũng không được giữ, họ không còn mối liên hệ nào với vì trong 10NYAN không ai vượt qua được, thụ vĩnh viễn nhớ về 10 năm đó, tiểu tam ngẩn ngơ chờ đợi bị tai nạn, nam phụ không yêu ai được nữa, nam chính luẩn quẩn trong căn nhà cũ để chờ thụ về, mọi người đều bị kẹt lại từ chính văn cho đến ngoại truyện, nên độc giả cũng bị mắc kẹt theo. Thụ ngoài mặt ôn hoà, bình thản nhưng giây sau đó lại gục xuống khóc lóc đau đớn, lúc nào trong đầu cũng ám ảnh yêu thương đã từng có. Thụ đau lòng tháo nhẫn ra, nhưng trong mê man lại hỏi “nhẫn của tôi đâu” Có lẽ thụ của TSCR đã trả thù xong, đã tha thứ cho công để công đi theo mình, hoặc là biết công không thể sống thiếu thụ. Nhưng thụ của 10N, dù đã từng gọi điện xin anh về nhà, sau này chỉ yêu anh của 10 năm nồng nhiệt chứ không phải anh của hiện tại. Công không gặp được thụ dù chỉ một lần cuối, thậm chí không thể mơ thấy thụ không ai vượt qua được nên BE là đau khổ, mà đã vượt qua rồi và rõ ràng với nhau rồi, BE là cứu rỗi và thoả mãn người đọc. Mình không tìm được Weibo của Xa Ly Tử, nhưng tìm được Weibo của Vô Nghi Ninh Tử thông qua Wikidich. Thông qua Google dịch mình biết tới bài đính chính đạo văn đang hiện hữu trên Weibo, nhưng mình không biết tiếng Trung nên không bàn luận được. Nếu bạn nào hiểu tiếng Trung có thể tìm đọc qua, mình cũng muốn hiểu được chuyện xảy ra giữa 2 tác giả này. Cả 2 tác phẩm đều rất hay nhưng thật sự mang lại 2 cảm xúc khác nhau, 10NYAN có độ nổi tiếng hơn có lẽ là vì sự day dứt không thoát ra được khiến ngược đọc nhớ dai hơn sự thanh thản đã đi qua. Cốt truyện là bài học cảnh tỉnh “quý trọng hiện tại” của cả 2 truyện và “đừng trì hoãn, hứa hẹn hoài mà không làm”. Công trong 10NYAN “sau này anh sẽ để em nuôi chó, chờ lúc rảnh anh sẽ dẫn em đi kiểm tra thân thể, sau này anh sẽ đối tốt với em, sau này chỉ có em thôi, sau này thế này, sau này thế kia” và rồi không có sau này nữa. Đối với mình có thể sẽ còn thoải mái để đọc lại TSCR vài lần nữa, nhưng sẽ tránh né 10NYAN vì sợ sự mắc kẹt cảm xúc trong câu chuyện này. Edit Mèo Xù, Hồng HồngBeta Hồng Hồng Thể loại Đam mỹ, hiện đại, trước ngược thụ sau ngược công, buông thả tra công x ôn hoà quạnh quẽ thụ, dài 81 chương + 5 phiên ngoạiXưa nay người phải rời đi, đều là người cuối cùng cúi đầu khom lưng dọn dẹp mảnh bát vỡ rơi đầy đất. Còn lúc thực sự muốn đi, chỉ chọn một chiều trời trong nắng ấm, mặc lấy chiếc áo khoác thường mặc nhất, ra cửa, không quay về Tri Thư và Tưởng Văn Húc là không khí, là nước, lúc tuỳ hứng phung phí không cảm thấy tiếc nuối, đến một ngày thật sự mất đi mới hối hận thì đã muộn.“Nơi em ở, là chân trời góc biển anh không ngừng nhớ nhung.”

10 năm vẫn yêu anh