Trình độ tiếng việt của Hari Won luôn trở thành tâm điểm gây nhiều tranh cãi trên mạng xã hội. Mặc dù có sự hỗ trợ của ông xã Trấn Thành nhưng Hari Won vẫn không ít lần rơi vào tình huống khó xử khi sử dụng tiếng Việt. Mới đây, ca sĩ Thu Minh đã chia sẻ những hình ảnh đầu tóc lởm chởm của quý tử cùng câu chuyện cười khiến bà xã Trấn Thành. Ông Xã Khó Hiểu - Chương 07 Tác giả: Lâm Tuyết Nhi Nhan Tương Tương tỉnh lại do cảm thấy nóng. Cả người cô nằm trong lòng của người đàn ông quen thuộc. Lúc ngủ, Phó Hạo Phong ôm lấy cô giống như trẻ con, hai cánh tay anh giữ chặt lấy cô, một tay vòng qua người, một tay ôm thắt lưng cô. 15 Người May Mắn "Ông Bà Đỡ" Thoát C.H.Ế.T Khó Tin Vượt Tầm Hiểu Biết Chúng TaĐăng ký kênh: chào các D.S Chương. Tên Khác: Boss Hung Mãnh - Ông Xã Kết Hôn Nào! Tác Giả: Thập Nguyệt Sơ. Tình Trạng: Hoàn Thành. Đô Thị Hài Hước Nam Truy Nữ Ngôn Tình Nữ Cường Showbiz Sủng. Chương 1992: Hy vọng tất cả mọi người có thể hạnh phúc. Động thái lạ lẫm khó hiểu của ông xã Triệu Vy hậu ồn ào vợ sống chung cùng tình trẻ Thứ tư, 14/10/2020, 16:40 (GMT+7) (Tinmoi.vn) Giữa ồn ào tin đồn vợ sống chung cùng trai trẻ, ông xã Triệu Vy vẫn lộ diện với gương mặt khá vui vẻ bên tỷ phú Jack Ma khiến nhiều người Trang chủ. HĐND huyện giám sát việc chấp hành pháp luật trong quản lý, sử dụng đất đai. Sau khi hoàn thành công tác giám sát tại các xã, thị trấn; chiều ngày 20/9, thường trực HĐND và Đoàn giám sát của HĐND huyện Hồng Dân đã có cuộc làm việc với UBND huyện và các ngành pF3J. Thể loại Hiện đại, H, sủng, 1 vs 1Số chương 10Convert Bí mật hoa viênEditor Nhạc Lam Người ta thường nói “Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu”. Nhưng những lời này lại hoàn toàn trái ngược với vì, sau khi kết hôn ba năm, tình yêu của cô dành cho ông xã càng ngày càng sâu đậm. Chỉ cần nhìn thấy anh, nghe thấy tiếng anh, trái tim cô đã đập rộn biết mình mê muội chồng mình như thế thật chẳng có khí chất gì. Nhưng cô nhịn không được, toàn tâm toàn ý sẵn sàng trả giá tất cả để được ở bên anh…Chẳng qua, dạo này, ông xã bảnh bao của cô càng ngày càng khó hiểu. Trong nháy mắt, khuôn mặt bình tĩnh lại giống như sắp tức giận. Nháy mắt, tâm tình anh lại vui vẻ, cười ha ràng anh kiên trì muốn tránh thai, lại nhịn không được “nổ súng ầm ầm”. Cô muốn hỏi anh rõ ràng thì anh lại ngậm chặt miệng giống như con cùng, cô còn bị anh dùng thủ đoạn đầy xấu hổ để “bắt nạt” trên giường…Aiz, quả nhiên cô còn non lắm, vốn dĩ không đấu lại lão hồ ly như anh. Xem ra, cô phải cố gắng thêm, học tập bản lĩnh mê hoặc đàn ông, mới có thể nghe thấy chính miệng anh nói “Anh yêu em”.***Lời editor Lam ghiền thịt nên quyết định đào hố "> Cuộc sống vợ chồng ngọt ngào, nóng bỏng ; Xin mời nhảy hố x Nửa đêm. Một bóng người cao lớn, không tiếng động, đi đến bên giường. Dáng người đàn ông cao ngất đứng bên giường một lúc lâu, không nhúc nhích, giống như một pho tượng. Dưới ngọn đèn mờ mịt, anh im lặng đánh giá người con gái xinh đẹp đang nằm co ro trên giường. Không biết từ khi nào, cô đã đá văng chăn. Dáng người nhỏ nhắn, vì lạnh, mà hơi co rúm lại, giống như một con tôm nhỏ. Áo ngủ bằng lụa mát lạnh buộc quanh dáng người xinh đẹp của cô. Hai cặp đùi cân xứng, gợi cảm lộ ra, như thể phát ra thứ ánh sáng mờ như ngọc ngà. Rốt cuộc, người đàn ông không chỉ dừng lại việc thưởng thức trong im lặng. Anh nghiêng người. Một bàn tay to lớn, xoa lấy đùi của cô gái xinh đẹp. Anh chậm rãi vuốt ve, sau đó, từ từ đi lên trên, lại lên trên. Bàn tay như con sói đói không có điểm dừng, đi vào trong áo ngủ, hưởng thụ nơi mềm mại, đầy đặn đang tản ra hương thơm ấm áp. "Ưm..." Cô gái xinh đẹp bị đánh thức, run rẩy, mang theo chút rên rỉ vô tội. Chẳng qua, bao vây quanh cô là một mùi hương đàn ông rất quen thuộc – mùi hương của người đàn ông mà cô yêu thương nhất. Khuôn mặt nhỏ hơi hơi cong lên. "Hạo Phong... Anh... Anh đã về..." Khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc. Vui sướng nhất thời tràn đầy trong đôi mắt ướt át, xinh đẹp của Nhan Tương Tương. Bàn tay nhỏ bé xoa lấy mặt anh. "Anh đã đi công tác ở Los Angeles suốt một tháng trời. Em còn tưởng phải đợi đến tuần sau, anh mới có thể giải quyết xong công việc ở bên kia..." Phó Hạo Phong không trả lời. Ánh mắt bị dục vọng che mờ. Con ngươi tối đen, mênh mông như mặt hồ bí ẩn. Nhan Tương Tương nhịn không được, nhẹ nhàng thở dài. Cơ thể sau khi bị bàn tay to lớn của anh trêu đùa trở nên cực kỳ nhạy cảm. Khuôn mặt không khỏi đỏ bừng. "Em rất nhớ anh... Hạo Phong... Ưm..." Đôi môi xinh đẹp bị bạc môi nam tính của anh cướp lấy. Anh vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt. Nhưng cô không ngại ngần, muốn ôm chặt anh, trút hết nhớ thương anh suốt một tháng qua. "Hạo Phong, yêu em... Em rất nhớ anh..." Cô làm nũng cầu xin. Áo ngủ đã bị đẩy lên đến eo từ lâu. Thắt lưng đã bị vứt xuống dưới. Nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông tao nhã lướt qua cằm và cổ họng cô, sau đó, dừng lại trên bộ ngực đầy đặn, trắng như tuyết của cô. "A..." Hai chân bị mở ra. Người đàn ông đưa mình vào giữa hai chân cô, đẩy sâu cô vào giữa giường lớn, mềm mại. Cô không thoát khỏi vòng tay anh. Bàn tay nhỏ bé, bất lực xoa lấy mái tóc đen nồng đậm và bờ vai rộng lớn. Mặc dù hai người đã kết hôn ba năm, nhưng Nhan Tương Tương vẫn không hề muốn xa rời chồng mình một ngày. Giống như lần xa cách một tháng ngắn ngủi này, không có Phó Hạo Phong bên cạnh, cô cảm thấy mình nhanh chóng héo rũ, giống như đóa hoa mất đi gốc rễ, mặc dù tỏa hương nhưng vẫn úa tàn. Nhưng bây giờ, anh đã trở về, trở về bên cạnh cô! Trong lòng Nhan Tương Tương vừa ngượng ngùng lại tràn ngập vui sướng. Thân thể mềm mại, nhẹ nhàng run rẩy. Với cái chuyện kia, cô hoàn toàn phóng khoáng với anh. Phó Hạo Phong cúi đầu, tận tình nhấm nháp vị ngọt của bà xã. Thay lời lẽ, anh liên tục tham lam thưởng thức, nhấm nháp bầu ngực xinh đẹp, hấp dẫn. Bà xã của anh nhạy cảm vô cùng. Hai điểm hồng nhỏ được kích thích, lập tức gợi cảm đứng lên, đỏ au, giống như hai bờ môi hồng hồng, nhỏ xinh. Dục vọng như một tấm lưới lớn quấn chặt anh lại. Hai thân thể bị lửa nóng thiêu đốt, thèm muốn lẫn nhau. Áo choàng trên người đã hé mở ra. Phó Hạo Phong nhanh chóng khởi động nửa thân trên, kéo áo ra, bày ra vật đàn ông mang tràn đầy mùi vị mê hoặc. Từ đầu tới cuối, ánh mắt anh đều không rời khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn, phiếm hồng của Nhan Tương Tương. Anh tựa như con đại bàng đói khát cực độ, nhanh chóng hạ móng vuốt xuống giữ lấy con mồi, không hề chớp mắt, giống như có thể dùng ánh mắt để xâm phạm cô, cắn nuốt toàn bộ những ngọt ngào của cô. "Hạo Phong..." Nhan Tương Tương khát khao, thấp giọng cầu xin. Phó Hạo Phong nhếch đôi môi bạc, hình như mang theo ý cười. Có thể hoàn toàn làm chúa tể của từng phản ứng trên người cô bé con, khiến trong lòng anh tràn ngập cảm giác về sự ưu việt và thỏa mãn. Lực lượng giữa hai chân anh càng thêm no đủ, gắng gượng mà bày ra vẻ hùng dũng. "Yêu em...Ưm." Nơi đó nóng như lửa từ từ tiến vào bên trong của Nhan Tương Tương, thật sâu, khiến cô không ngừng cầu xin. Phó Hạo Phong cũng không nhịn được rên lên, ánh mắt tối sầm. Bà xã của anh mềm mại không từ chối, nơi nữ tính đó vây chặt dương vật của anh, tùy ý để anh đi vào, hoàn toàn giữ lấy sau đó gắt gao hút chặt vào bên trong. Nơi ẩm ướt của cô bức anh muốn điên lên! "Đặt chân lên đây." Anh ra lệnh, một bên nâng đùi ngọc của cô lên, rồi vắt cặp đùi trắng mịn thon dài lên vai của mình. Tư thế này rất tốt, khi anh nâng cao mông cô lên, cô còn có thể nhìn rõ ràng vật nam tính của anh đi vào giữa hai chân, nhưng Nhan Tương Tương thẹn thùng, để cho ông xã sắp xếp, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm vẻ kiều mỵ mê người. "Nhìn anh." Phó Hạo Phong lại ra lệnh một lần nữa. Hai tay nhanh chóng bắt lấy cái eo nhỏ của cô, giữ chặt cô lại. "Tương Tương, mở mắt nhìn anh." Anh lại yêu cầu. Không chống cự được yêu cầu của ông xã, Nhan Tương Tương nhỏ giọng rên rỉ. Rốt cuộc, khuôn mặt nhỏ nhắn quay lại. Cô chậm rãi hé mở khóe mắt, chống lại ánh mắt nam tính, cuồng dã. Sau đó, nở một nụ cười chiều chuộng, làm khuôn mặt ác liệt của Phó Hạo Phong mềm đi một chút. "Cô gái ngoan của anh..." Anh thấp giọng khen ngợi, trấn an. Đột nhiên, thắt lưng manh mạnh mẽ tiến lên phía trước, rồi lập tức lại lùi, sau đó, bắt đầu hoạt động, dùng sức mạnh cường đại lần lượt chui vào hang động bí mật mềm mại, dịu dàng, trơn trượt của cô rồi phóng túng hưởng lạc trong đó. "Ưm, Hạo Phong... A a..." Thân thể bị lấp đầy thoát ra từng đợt khoái cảm. Nóng quá! Nhiệt độ cứ tăng vọt lên. Nhan Tương Tương nhìn vào khuôn mặt nam tính, anh tuấn quen thuộc kia, trong lòng kích động không thôi. Dáng người xinh đẹp xoay mở, phối hợp với dục vọng của đàn ông, giao nộp bản thân, không hề giữ lại chút gì. Chăn, gối ôm và gối nằm trên giường lớn đều bị đẩy rơi xuống mặt đất; chỉ còn lại một đôi nam nữ trần trụi đang tận tình, triền miên giao thoa. Một lúc sau, hai người thay đổi tư thế, ôm chầm lấy nhau, kích tình thở dốc. Tiếng rên rỉ vang lên khiến người ta phải mặt đỏ tai hồng, vọng lên trong phòng ngủ. Ngay cả chân giường cũng bị sự va chạm quá mức kịch liệt của người đàn ông mà phát ra những tiếng kêu nhỏ. Thân thiết mãnh liệt liên tục hồi lâu. Nhan Tương Tương không biết mình rơi lệ từ bao giờ. Hai gò má cô đỏ bừng. Nước mắt vui sướng che kín khuôn mặt, hoàn toàn bị rung động. Thân thể không nhịn được mà trở nên run rẩy. "Hạo Phong..." Khi cao trào thổi quét qua toàn thân, cô kêu to tên của người đàn ông mình yêu thương ra. Bàn tay nhỏ bé nhanh chóng giữ chặt lấy cánh tay cường tráng của anh. Sóng triều ân ái nháy mắt phun trào. "Ưm..." Phó Hạo Phong càng đi vào nhanh hơn. Vật đàn ông nóng bỏng đã tới đỉnh điểm cuối cùng. Anh không phóng thích trong thân thể mê người của cô, lại cắn chặt răng nhịn xuống, đột nhiên rút ra từ trong cơ thể cô. Sau đó, anh lấy bàn tay giữ vật cứng rắn, nóng bỏng. "A a a..." Anh hít lấy không khí, ngửa đầu gầm nhẹ bằng giọng khàn đục. Dung nham núi lửa đột nhiên phun trào. Từng dòng, từng dòng hoàn toàn dừng lại trên cái bụng bằng phẳng của cô. Nhan Tương Tương thở dốc không thôi. Bộ ngực xinh đẹp theo mỗi hơi thở phập phồng. Mười ngón tay mảnh khảnh theo bản năng đưa xuống bụng, che lấp mầm mống nóng bỏng bên ngoài cơ thể bị anh bắn tới. Đôi mắt sương mù ngóng nhìn anh, dịu dàng nhấc môi... Cô muốn nói lại thôi. Phó Hạo Phong không cho cô nói chuyện, đã cúi đầu, một lần nữa, tước đoạt cái miệng nhỏ nhắn, ẩm ướt của cô, trằn trọc chà đạp, chiếm lĩnh hương vị trong miệng cô... Anh không muốn cô có thai sao? Từ khi kết hôn đến bây giờ, tuy rằng anh không hề yêu cầu cô uống thuốc tránh thai, nhưng sau khi triền miên, nhiệt liệt yêu cô, nếu không dùng áo mưa, anh luôn lựa chọn xuất ra bên ngoài cơ thể, chứ không phải tận tình bắn vào bên trong người cô. Anh không muốn có con sao? Trẻ con rất đáng yêu mà. Cô rất muốn mang thai đứa con của anh, chỉ nghĩ đến thôi trong lòng cũng đau rồi. Khẽ cắn môi, Nhan Tương Tương chậm rãi thở dài giận dữ. Lúc này, hai cổ tay Nhan Tương Tương bị trói lại không có cách nào để ôm lấy người đàn ông đang điên cuồng yêu lòng cô quả thật có hơi sợ hãi, nhưng do lửa dục bị khơi mào nhiều hơn đã che lấp phần sợ hãi, nơi mềm mại của cô dần dần rộng mở cho anh, khát vọng sự vuốt ve và nụ hôn nóng bỏng của áo đều bị xé ra, treo lung tung trên người cô, kể cả quần nhỏ bảo thủ cũng bị kéo xuống, vắt ở cổ chân tay thô ráp của người đàn ông phủ lên chơi đùa bên trong đùi cô, tìm được chính xác viên ngọc châu nhạy cảm nhất của cô, anh xâm phạm, xoa nắn liên tục, đôi mắt nhuốm màu тɪ̀пһ Ԁụᴄ sắc bén nhìn chằm chằm không chớp mắt khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng muốn chảy máu."Hạo, Hạo Phong. . . . . . Em thật khó chịu. . . . . . Ô. . . . . ."Nhan Tương Tương khó chịu vặn cái eo, không biết nên làm sao mới phải, cảm giác khó chịu lan truyền từ bụng dưới đến từng đầu dây thần kinh, ngay cả dao động nhỏ nhất cũng có thể hoàn toàn cảm nhận giống như đang lăn lộn vất vả trong ngọn lửa, cảm giác trống rỗng đáng sợ đang cắn xé cô, tất cả tế bào đang dần dần co rút lại, vừa bất lực vừa không thể thỏa mãn khao khát của thức tiến đánh cũng rất hạ lưu, nhưng lực đạo áp sát cô cũng rất dịu dàng, vững chắc đẩy tới đẩy lui phía trong cô, cô đã trở nên cực kỳ ướt và nhạy thân mật của Phó Hạo Phong cũng rất lỗ mãng, lúc cô chưa hoàn toàn thích ứng với việc anh tiến vào lần trước thì một ngón tay thon dài lại từ từ chui vào, còn cố tình cong ngón tay lại, rút ra chen vào, khiến cho tiểu huyệt trắng mịn xiết chặt không thông, khơi ra từng tia mật dịch trong Tương Tương hoàn toàn bại trận rồi. Thảm bại!Khi ông xã bắt đầu lấy ngón tay dài ra vào trong cơ thể cô, người đàn ông này dùng phương thức đó ra vào để đoạt lấy cô, sức nóng cũng tăng lên, huyết dịch nóng hổi, cô kêu gào lên. Mồ hôi rịn đầy thân thể ửng hồng, hai má như hoa hồng đua nhau nở, xinh đẹp khiến người ta khó rời Hạo Phong như con báo đen đang dán mắt vào con mồi, nhìn chăm chú cô gái dưới dịch của anh cũng sôi trào tới cực điểm, hô hấp trở nên gấp gáp, Ⱡồ₦g иgự¢ kịch liệt đập thình thịch, mà nơi giữa hai chân nóng đến bị bỏng gắng gượng dâng trào, không thể tiếp tục chờ đợi cách nào có thể chờ đợi thêm nữa!Rút ra đầu ngón tay ướt đẫm, anh đẩy chân cô ra, nâng cao ௱ôЛƓ ngọc xinh đẹp của cô, kéo cô về phía đưa vật nam tính rắn chắc cọ cọ ngay trước cái miệng nhỏ ấm ướt run rẩy, dính lấy chất lỏng dày đặc ấm ấm của cô, xác định đã đủ trơn rồi, anh nặng nề giữ lấy eo, đưa nơi cứng rắn nóng bỏng kia cố gắng tiến sâu vào nơi nóng bỏng kia."A a ——""Ưm. . . . . ."Hai người cũng không nhịn được hét to lên, người đàn ông lỗ mãng gầm nhẹ cùng tiếng rên yếu ớt vui sướng của người phụ nữ hòa vào nhau, hai cỗ thân thể xao động cũng hòa hợp vào nhau, anh xuyên qua cô, anh dán chặt vào, nơi đó của bọn họ chôn sâu vào nhau, không phân rõ ai là Hạo Phong bắt đầu chuyển động, không cho người phía dưới có cơ hội nghỉ áp chế cô, không ngừng đút vào, rồi ra vào cực nhanh trong cơ thể cô, tiếng da thịt hai người vỗ vào càng ngày càng nhanh, yêu càng ngày càng kịch liệt, giống như bất chấp tất cả chỉ muốn hung ác yêu cô như cô, yêu cô, yêu cô. . . . . .Yêu cô, yêu cô, yêu cô. . . . . .Đầu Nhan Tương Tương choáng váng rồi, ý thức không rõ nữa, cố gắng muốn đuổi theo tốc độ của anh, thế nào cũng làm không được, nhịp điệu nhanh chóng khiến cô chênh vênh, mỗi một lần như vậy đều đánh mạnh vào linh hồn của là mãnh liệt, mãnh liệt đến mức cô không thể nào cất giữ lại thứ gì của mình mà giao hết cả linh hồn ra, cô khóc đến nước mắt rơi lã chã, từng giọt nước mắt chảy xuống khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô như vừa bị nhấn vào trong gào thét, thân thể không cách nào kiềm chế được mà hướng về anh, nghênh hợp với lửa dục của rõ tất cả đã kéo dài bao lâu, đột nhiên năm màu sắc rực rỡ xẹt qua trước mắt, mãnh liệt bắn ra, nổ tung thành nhiều tia lửa xinh đẹp, cô hoa mắt, nghe tiếng người đàn ông phát ra tiếng gầm như dã thú, sức lực nặng nề liên tục đi sâu vào bên trong chân cô không khỏi kẹp chặt lấy thắt lưng rắn chắc của anh, đồng thời trong cơ thể cũng co rút cảm thấy anh run rẩy, trong nháy mắt cảm thấy bắp thịt của anh và lưng eo trở nên căng thẳng, cũng cảm thấy nhiệt độ và sức lực của anh khác hẳn, nhờ vào lần tiến vào mạnh mẽ cuối cùng, có cái gì đó trút hết vào trong cơ thể cô, dốc lòng, toàn bộ bắn vào trong tiểu huyệt ấm áp của cô. . . . . .Cô mê man, theo bản năng cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp cong lên một nụ cười thể nóng quá, vô cùng thỏa mãn, bị lấp đầy hoàn toàn. . . . . .Cô biết anh cho cô cái gì, đó là mầm móng của anh, cô vẫn khao khát châm ngòi, rốt cuộc, anh đã đem tất cả của anh để lại phía trong sao?Tại sao anh lại đột nhiên mất khống chế?Nhan Tương Tương ở cực điểm đã hôn mê, mấy phút sau mới chậm rãi tỉnh lực toàn thân cô giống như bị rút hết sạch, lười biếng, chỉ cảm thấy một cỗ kỳ quái không thực, nếu không nhờ Ⱡồ₦g иgự¢ ấm áp vững chắc của ông xã gần ngay trước mắt, hai cánh tay ôm chặt lấy cô thì cô sẽ thật sự nghĩ rằng mình đang lâng lâng ở trên chậm rãi, ngẩng mặt lên, phát hiện ánh mắt anh đang nhìn cô."A!" Có hơi giật mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhanh chóng nhuộm đỏ, nhưng lại không có cách nào mở mắt, chỉ có thể nằm ở trong иgự¢ anh, ngây ngốc ngắm nhìn anh."Lằn đỏ." Đột nhiên Phó Hạo Phong nói."Hả?" Cái gì đỏ? Nhan Tương Tương không hiểu, bộ dạng khẽ nhếch môi anh đào rất đáng yêu."Cổ tay của em, có lằn đỏ." Anh lạnh nhạt nói, ánh mắt lại sâu xa, bàn tay nhẹ nắm tay mềm mại của cô, chậm rãi vuốt này, Nhan Tương Tương mới phát hiện cà vạt trói hai tay cô đã được gỡ ra từ lúc nào, trên da thịt mịn màng của cô hằn lên những vệt màu đỏ, không đau, nhưng nhìn thấy có hơi đáng cắn môi, đỏ mặt lẩm bẩm "Đều tại anh. . . . . . Anh không giải thích vì sao trói chặt tay của người ta, đột nhiên sau đó đối với em. . . . . . Đối với em như vậy, anh còn có lời muốn nói sao?"Phó Hạo Phong không nói bất cứ điều gì, lại kéo tay của cô, duỗi lưỡi ra liếm rồi hôn lên những vệt đỏ tác nho nhỏ cũng khiến cơ thể Nhượng Nhan Tương Tương nóng lên lần nữa, bắt đầu rối hấp cô trở nên dồn dập, bầu иgự¢ chống đỡ trong Ⱡồ₦g иgự¢ anh cũng nhấp nhô cao thấp, khiến cô cảm thấy mình quả thật là một đại sắc nữ, chỉ được ông xã chạm nhẹ một chút, mà toàn thân cũng đã khát vọng đến phát đau."Hạo Phong, rốt cuộc anh thế nào? Sao lại đột nhiên trở nên. . . . . . Rất khác như vậy?" Cô hỏi, giọng nói có mấy phần lo lắng, "Lúc nãy không phải nói chuyện làm ăn với anh Ký Đường sao? Có phải thảo luận không tốt ? Vậy. . . . ..Anh Ký Đường tính khí luôn rất nhã nhặn, người cũng rất tốt, cũng sẽ không tự nhiên xung đột với anh, có chuyện gì từ từ nói, anh Ký Đường là người rõ ràng, cuối cùng các anh ——"Đột nhiên cô nói gì cũng không được vì đôi mắt kia trừng thật dĩ chưa kịp nói xong, bởi vì người đàn ông đang ôm cô không hề báo động trước mà tấn công’ cô, vật cứng rắn trong cơ thể cô thức tỉnh lần nữa, тһô Ьạᴏ đâm sâu ạ! Trời ạ. . . . . .“Anh...Anh. . . . . . Hạo Phong chờ một chút, đợi chút. . . . . . A a ——"Trong nháy mắt người đàn ông này lại biến thành ác lang, nắm chặt thân thể mềm mại của cô, hung ác đoạt lấy cuộc chuyện gì đã xảy ra?Anh. . . . . . Anh chưa từng hung ác như vậy!Cả người Nhan Tương Tương bị làm đến không ngừng gào thét, thân thể bị khống chế, nhiệt độ và sự kích thích cùng nhau tăng vọt lên khiến cô phải giao ra từng bộ phận trên cơ thể mặc cho ông xã cắn này còn kịch liệt, dã man hơn lần nằm ở phía dưới anh khóc nức nở, không thể kiềm chế mà run rẩy, giống như trước đây chưa từng được thỏa mãn, giao ra tất cả cũng nhận được sự hồi đáp của chiến của hai người kéo dài đến hồi cuối, lần nữa anh lại bùng nổ, không cất giữ lại dịch trắng tràn đầy sinh mệnh, vào trong cơ thể ấm áp của mùi thơm thức ăn thổi nhẹ nhàng ở chung quanh bay vào trong mũi của Nhan Tương ực ừng ực. . . . . . Ừng ực ừng ực. . . . . . Cô đói bụng đó, là tiếng cười quyến rũ của anh, âm thanh kia vừa quen thuộc lại vừa hấp dẫn, nghe rất thích, cô rất thích nghe anh cười, làm cho cả người cô không ngừng run rẩy như sắp hòa tan."Ừ. . . . . . Ưm. . . . . ." Từ từ mở mắt ra, Nhan Tương Tương bị dọa khi thấy gương mặt tuấn tú của ông xã kề sát, trong đôi mắt sương mù bỗng dưng trở nên trong trẻo."Hạo Phong. . . . . ." Tiếng gọi ngừng lại, cô phát hiện Phó Hạo Phong đang cầm một cái khăn lông giúp cô lau người, lúc này bàn tay anh cầm khăn đặt giữa hai chân cô, dán lên nơi vô cùng hấp dẫn của phái nữ, nhẹ nhàng lau."Anh...Anh. . . . . ." A a a, bàn tay to của anh lại tăng lực giữa hai chân lắng lại bị anh quyến rũ, Nhan Tương Tương vội vàng khép chân lại, kéo cánh tay của anh."Anh thế nào?" Mày rậm hơi cau lại."Tại sao anh. . . . . . Cái đó. . . . . . Cái đó. . . . . ." Khuôn mặt cô đỏ bừng, giống như trái cà chua chín muồi."Anh tại sao gì?"Hừ! Anh cố ý! Nhan Tương Tương nhìn anh chằm sắp bị bộ dạng kỳ lạ của anh làm rối tung rối mù rồi, nhanh chóng suy nghĩ ra nguyên do hỏi cuộc, cô không chịu nổi nhìn anh, hét lên loạn xạ "Còn không phải là anh…Tại sao đột nhiên anh bắn trong em? Không phải là anh không muốn sao? Anh không muốn em mang thai, không phải sao?”Hai mắt Phó Hạo Phong híp lại, nhàn nhạt phản bác "Em nói sai rồi, không phải anh không muốn, càng không phải không muốn để cho em mang thai, chẳng qua vì bây giờ em vẫn còn đi học. Mới có-“ hơi dừng một chút, gò má anh đột nhiên nghiêng vào cô, hơi thở ấm áp phun lên cơ thể lõa lồ của cô,”Em còn nói sai một chuyện, không phải anh đột nhiên bắn bên trong em’, anh đã gắng gượng rất lâu, để cho em thỏa mãn rồi mới cho phép mình bắn ra.”"A?" Gương mặt Nhan Tương Tương từ đỏ bừng biến thành đỏ mãnh liệt, hơi nóng cũng bốc hơi trên da thịt."Em có ý kiến gì không?" Anh rất xấu, cô muốn chen vào nói cái gì cũng không được."Anh…anh…anh…” Người này thật sự rất xấu bộ dạng bà xã mắc cỡ đỏ mặt, trừng to mắt lại muốn tránh cái nhìn chăm chú nóng như lửa của anh, nhất thời khóe miệng Phó Hạo Phong cong khẽ hôn cô, thấp giọng nói”Nếu không có ý kiến vậy đứng lên ăn chút gì đi, anh đã hâm nóng một vài món trong lò vi sóng, ăn một ít để lót bụng chờ chút trên đường về nhà muốn ăn gì nữa sẽ đi mua.” Bọn họ ở trong phòng riêng của anh quấn lấy nhau’ miệt mài đến nửa đêm, bữa tối cũng chưa ăn lại cố gắng vận động’, đương nhiên tiêu hao thể lực rất nhiều, không đói bụng mới là nhiên nhớ ra, Nhan Tương Tương nâng mi lên, lần nữa nhìn anh từ trên xuống dưới rồi suy nghĩ, vội vàng hỏi”Đúng rồi, dạ dày của anh có phải không thoải mái? Bây giờ thế nào rồi? Có còn cảm thấy khó chịu không? Có uống thuốc chưa?”Cô ngồi xổm, tay nhỏ bé để bên hông anh, vẻ mặt rõ ràng rất lo lắng."Như vậy không được đâu, thế nào sắp tới anh cũng sẽ đi công tác, nên chọn một ngày rảnh chúng ta đến bệnh viện kiểm tra thật tốt, ưm ưm ưm-“ Cái miệng nhỏ nhắn được đôi môi nam tính, kiên cường hôn lên khiến lòng cô cũng dịu đi."Hạo Phong. . . . . .""Đừng lo lắng, thân thể anh rất tốt, cứ nửa năm anh đều đi kiểm tra sức khỏe.” Vừa nói lại vừa hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô. “Anh đã hứa với ba em sẽ chăm sóc em thật tốt, Tương Tương, anh sẽ săn sóc em cả đời, anh sẽ không cho phép bản thân mình ngã xuống.”Nghe vậy, trong lòng Nhan Tương Tương rung động, bởi vì anh mà sẵn sàng xông vào bão luôn là người bảo vệ cô, vì cô mà gánh bao nhiêu trách nhiệm và áp lực, để cho cô không buồn không lo thoải mái sống bên anh, người đàn ông này sao cô có thể không yêu? Có thể không thương chứ?"Hạo Phong, cám ơn anh . . . . ."Trên mặt anh ngơ ngác, dường như không ngờ tới cô sẽ nói cảm ơn anh."Có gì mà cảm ơn chứ?”"Ưm, chính là cảm ơn anh chứ sao!” Nhan Tương Tương cũng không biết gục đầu xuống, lắc đầu nhỏ, trong lúc bất chợt lại thở nhẹ một tiếng, chậm chạp ý thức được mình đang lõa lồ, vì thế nhanh chóng kéo chăn muốn che cơ Hạo Phong nhếch mày rậm, buồn cười chộp lấy tay cô trong cái mền."Cần gì phải làm vậy? Có cái gì để che chứ? Từ trên xuống dưới có chỗ nào anh chưa từng thấy, chưa từng sờ chứ?”"Anh…anh…anh…Đáng ghét! Người ta xấu hổ chứ sao!” Cô gào lên, bọc mền lại trốn vào phòng tắm, khi cả người đã nhanh chóng đi vào bên trong, một bàn tay trắng mịn ném cái mền ra ngoài anh cười hiếm khi cười vui vẻ, tất cả đều vì hành động thẹn thùng đáng yêu của cô chọc cho anh không nhịn được đành bật cười, tiếng cười dễ nghe truyền vào trong phòng gương lớn trong phòng tắm, Nhan Tương Tương nhìn cánh môi anh đào của mình không tự chủ được cũng cong lên theo tiếng cười của ông bóng mình phản chiếu trong gương, cô nhẹ nhàng thở dài, cảm giác ông xã của mình càng lúc càng khó hiểu, càng ngày càng không thể thuyết phục mà bây giờ anh đối với cô như vậy…Xem như là Lau súng ướק cò’ sao?Ai, thật không hiểu rốt cuộc anh đang suy nghĩ cái gì?Kết quả, tất cả chỉ chứng minh thật sự chỉ là "Lau súng ướק cò", một đêm kia người đàn ông điên cuồng không thể kiềm chế, mặc cho mình bùng nổ trong nơi đó của dù trong lòng Nhan Tương Tương hơi nghi ngờ, nhưng cũng không muốn truy hỏi nữa, dù sao có hỏi thế nào cũng không tìm được lý do, ngược lại còn bị khi dễ, bị chỉnh đến cực kỳ thê thảm, ai ai, trình độ làm ông xã thế này thật khiến cho cô vừa yêu vừa đây thời tiết càng ngày càng lạnh, Đài Bắc đầu mùa đông, lại còn có mưa Hạo Phong phải bay đến Mỹ xử lý công ngày nay, buổi tối Nhan Tương Tương ngủ không ngon có cách nào, sau khi thời tiết chuyển lạnh, bên cạnh không có đôi vai rắn chắc ôm lấy cô, không có thân thể mạnh mẽ ấm áp để dựa vào, ôi, một mình nằm trên giường lớn, dù có chăn bông mềm và dày nhưng cô cũng cảm thấy rất lạnh lẽo."Hạo Phong, mau trở lại. . . . . ." Nhan Tương Tương ôm gối vùi gương mặt nhỏ nhắn quyến luyến cọ cọ vào gối, ngửi mùi hương quen lần Phó Hạo Phong không ở bên cạnh, cô luôn luôn ôm gối ngủ của anh, hoặc dứt khoát thay áo sơ mi của anh hoặc đồ ngủ, có mùi của anh bên cạnh, cô mới có thể nhắm mắt ngủ biết vì sao, lần này lại rất rất nhớ anh, có lẽ đa phần liên quan đến thời tiết, càng lạnh càng muốn có anh bên cạnh làm bạn, ôm ấp lẫn lúc bất chợt, điện thoại di động cô đặt ở đầu giường phát ra tiếng Hạo Phong! Đây là nhạc chuông cô cài đặt riêng cho anh!Nhan Tương Tương ba chân bốn cẳng bò dậy, vội vàng cầm lấy điện thoại ấn nút gọi.’"Hạo Phong!"Đầu dây bên kia giống như nghe thấy tiếng gọi to của cô mà ngẩn người, ngay sau đó nghe thấy tiếng cười nhàn nhạt, trong đêm khuya vô cùng dễ nghe. “Anh đây.”"Hạo Phong. . . . . ." Nhan Tương Tương không nhịn được lại gọi, lần này đôi môi mềm mại còn cười, cười đến ngớ ngẩn."Anh đây." Giọng nói của anh hết sức kiềm chế nhưng nghe thấy sự vui vẻ."Anh…anh đang làm việc sao?" Cô suy nghĩ múi giờ chênh lệch, đoán chừng tình trạng hiện giờ của Hạo Phong nhàn nhạt đáp lại, không nhắc đến công việc, chỉ nói”Mùa này, chắc chắn ở Đài Bắc vừa lạnh vừa ẩm ướt, em gội đầu xong nhất định phải dùng máy sấy sấy khô tóc, không được lười biếng, nếu để tóc ướt gió thổi vào rất dễ bị cảm, em phải ngoan, có nghe không?”.Nghe vậy, Nhan Tương Tương không khỏi thở của cô mềm mại, lại dày hơn những người khác, mỗi lần gội đầu xong cũng chỉ có thể khô phân nửa, bởi vì cầm máy sấy lâu rất mỏi đông năm trước, cô từng để tóc ướt đi ngủ, kết quả là bị đau nửa đầu, đau đến mức không thể đi học, cuối cùng còn bị cảm nặng."Thở dài cái gì? Bây giờ không phải em để tóc ướt đi ngủ chứ?” Giọng nói anh trở nên hung dữ."Em không có mà.” Cô vội vàng phủ nhận. Cô nhấp môi, chuyển chủ đề. “Anh chỉ biết để ý em, cũng không thèm quan tâm bản thân, anh…anh còn không chịu chăm sóc bản thân mình hơn em đó.”"Cơ thể anh khỏe mạnh, dáng vẻ em lại gầy yếu, gió thổi còn bay.” Bỗng nhiên Phó Hạo Phong ngừng lại, ý thức trong lời nói hơi sai, nên lại nói”Ừ…chẳng qua em gầy nhưng dáng dấp rất tốt, rất thích hợp với anh.”Nhan Tương Tương cầm điện thoại di động, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên."Anh...Anh . . . . . Em không thèm nghe anh nói nữa!"Nào biết, đầu dây bên kia anh thấp giọng cười, nói”Không nói cũng tốt, làm tốt hơn. Tương Tương…Anh muốn làm với em.”Anh muốn cùng cô làm gì, Nhan Tương Tương quá rõ, sớm đã bị hơi nóng xâm nhập, lúc này gương mặt lại càng nóng bừng không chịu nổi, lỗ chân lông rịn ra mồ hôi, xôn xao ở bụng chỉ nhớ anh mà đã như vậy!Mới mấy ngày ngắn ngủi trôi qua không gặp mà lòng của cô trở nên trống rỗng, cả người cũng vậy, dù cô trải qua sinh hoạt hằng ngày cũng cảm thấy không có tư trúng độc, trúng một loại virus tên là Cuồng yêu Phó Hạo Phong’, yêu đến sâu đậm như vậy, vĩnh viễn không thể tìm được thuốc điện thoại di động, cô ấp úng, ngượng ngùng thấp giọng nói”Anh muốn làm, vậy đợi anh trở về chúng ta có thể làm. Hạo Phong…em muốn anh, rất nhớ anh, cũng như anh, em…em yêu anh…”Lấy dũng khí biểu đạt tấm lòng, cô yêu anh, anh cũng đã sớm muốn nói rõ ràng cho anh biết, để cho anh hiểu, nhưng cũng không muốn buộc anh phải đáp lại cái lẽ lúc bắt đầu thật sự anh vì báo ân mới đồng ý cưới cô làm vợ, nghe theo di chúc của ba cô, thay cô quản lý tập đoàn Long Thịnh nhà họ Nhan. Dĩ nhiên cô cũng hi vọng anh có thể yêu cô, chẳng qua chuyện tình yêu là như vậy, không người nào có thể miễn cưỡng người nào, nhưng cô vẫn sẽ đợi, đợi anh hiểu được, đáp lại tình yêu của cô."Hạo Phong, em yêu anh." Cô hít sâu một cái lại nói một lần, phát hiện hốc mắt nóng lên, cổ họng bắt đầu nghèn nghẹn, yêu anh ấm áp nhưng lại đau lòng."Khuya lắm rồi, Hạo Phong, em. . . . . . Em muốn ngủ, ngủ ngon."Không cho ông xã có cơ hội trả lời, Nhan Tương Tương nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, cuộn người lại, chui vào trong quá, nóng quá, nóng quá. . . . . . Sau khi nghiêm túc thổ lộ, tất cả hơi lạnh cũng biến mất, cô ôm gối đầu của anh vào trong иgự¢ lần nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn trong gối cười khúc vòng trái đất ——Hai tay Phó Hạo Phong đút vào túi quần âu phục, nghiêm túc đứng trước cửa sổ nhìn cảnh vật phía tai phải anh vẫn còn đeo tai nghe, lúc này môi mỏng lạnh lùng cong lên lộ ra ý cười, trong nháy mắt khiến cho khuôn mặt nghiêm túc mềm mại, trở nên vừa anh tuấn lại hấp dẫn vô ai lại không thích được nghe thổ lộ tình cảm’ hơn nữa lại xuất phát từ cái miệng nhỏ nhắn của người thương, nghe vào trong lỗ tai, иgự¢ trái cũng tràn đầy ngọt ngào, thỏa kia Tương Tương cũng từng nói với anh, khi anh ôm cô, yêu cô, thân thể điên cuồng xúc động khiến cho cô dưới anh khẽ run rẩy, ôm anh nói ra những lời kia, nhưng thế nào cũng không thể so sánh với lần này, cô thổ lộ rất rõ ràng, rất rõ ràng, nói cho anh biết, cô yêu yêu yêu cô gái nhỏ của tới mười phút, tổng giám đốc Phó bắt đầu hội nghị vô cùng quan trọng, sau khi kết thúc hội nghị, có rất nhiều người đến gặp anh, rất nhiều giấy tờ chờ anh giải quyết, mọi chuyện liên tục quấn lấy, không có thời gian yên tĩnh nhưng tâm trạng của anh lại vô cùng hưng phấn, giống như đang đi dạo trên mây….

ông xã khó hiểu