Số trang: 340. Hình thức: Bìa Mềm. 2. Đánh giá Sách Mật Mã Thần Số Học. 1 Tuy chỉ đọc phần cơ bản nhưng cũng hiểu được hơn đôi chút về bản thân, về phần dự đoán nghề nghiệp hay hợp hay xảy đến cái gì cần có sách chuyên môn sâu hơn, các ví dụ về tầng số địa Đọc Truyện Thượng Ẩn - Phần 3 (Quyển 3) - Cuộc sống hôn nhân Full - Hoàn Thành của tác giả C a t h e r i n e,chương dịch ra nhanh nhất và chất lượng nhất chỉ có duy nhất tại thichdoctruyen.com Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào. Ngôn Tình . Xem Thêm Tác giả: . Combo 3 Cuốn Sức Mạnh Tiềm Thức - Bí Mật Tư Duy Triệu Phú - Người Giàu Có Nhất Thành Babylon (Tái Bản) Đã bán 5 262.680 ₫ Thưởng 1,31 ASA (≈ 459đ) Số Lượng Mua trước trả sau Lãi suất 0% Xem Shop Theo Dõi Hoàn tiền 111% nếu hàng giả Mở hộp kiểm tra nhận hàng Đổi trả trong 30 ngày nếu sp lỗi 2 nhà bán khác Giá từ 262.680 ₫ So Sánh Bí Kiếp Thâu Hồn Đoạt Phach Bí Truyền. Biên Soạn: Huyền Như (Tâm Linh Huyền Đạo) Úc Châu 2006. Quyển 1: 125 trang, Pháp Thuật Tiên Gia. Quyển 2: 20 trang, Giang hồ dược pháp bí thuật, thôi miên, Dược công môn,…. Thêm vào giỏ hàng. Buy Now. Quyển 1 - Chương 11: Giáo viên nhân dân, không yêu nhân dân. 2020-03-01 08:39:04. Quyển 1 - Chương 23: Cái bẫy của Ân Thiếu Trình Tình Yêu Thầm Kín của Thánh Yêu tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Hôn Nhân Bí Mật, Tình Yêu Thầm Kín thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp Đọc truyện Lưu Ly Mỹ Nhân Sát Full (Quyển 1,2,3,4,5) Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !! cgsDe8. Shanai Marriage Honey Live ActionTổng lượt xem 19Đánh giá 0 sao / 0 lượt đánh giáNội dung phim Hôn Nhân Bí MậtTriệu Tiểu Lượng là một người đàn ông hài hước và có một cô bạn gái cá tính tên là Phan Vân. Khi sự nghiệp của Tiểu Lượng gặp nhiều trắc trở, Phan Vân gợi ý rằng hai người kết hôn. Sau khi kết hôn,Tiểu Lượng có cơ hội làm việc tại công ty của Phan Vân. Để không ảnh hưởng tới công việc, hai người quyết định giấu mối quan hệ của mình và cùng nhau cố gắng làm việc chăm chỉ. Tuy nhiên mối quan hệ bí mật khiến cho tình yêu rơi vào khủng hoảng. Dù rất yêu nhau, họ không muốn làm lỡ cơ hội thăng tiến trong công việc. Làm thế nào để chọn giữa gia đình và công việc? Tin tức có liên quan tới nhóm người buôn thận lần này thu hoạch được thắng lợi to lớn, gây được tiếng vang trong xã hội, người dân càng tỏ ra phản ứng mãnh liệt, trong chuyên mục pháp chế của Dịch Lục Soát, đề tài này càng được đặc biệt quan tâm hơn, xếp vào trang chuyên đề. Còn có các các giáo sư tiếng tăm của các trường Đại học, Cao đẳng lấy vụ án này ra làm đề tài, triển khai một loạt lại tiếp một loạt những nghiên cứu và thảo án buôn thận này, chính bản thân nó đã nhạy cảm phi pháp, đối với rất nhiều thân nhân của người mắc bệnh mà nói, đây là một tia hy vọng không thể nghi ngờ, dù sao đó cũng là một con đường tắt có thể cứu mạng để tiếp tục cuộc sống. Thế nhưng, chuyện gì cũng đều có hai mặt, mặt tốt đẹp của nó càng phơi ra bên ngoài nhiều thì lại càng ẩn chứa mặt xấu xa đen tối ở bên trong hơn, tự nhiên cũng sẽ từ từ phát triển, giống như một loại vi khuẩn sinh sôi nảy nở điên cuồng! Liên quan đến lợi ích không nhỏ, sau lưng sự tự nguyện, càng ngày càng có nhiều sự không tình nguyện, thành ra nếu nói đến vật hy sinh cứu mạng, ngoài những người được cứu ra, trên thực tế, càng ngày càng nhiều gia đình vì thế mà tan rã, sụp đổ, từ nay về sau rơi xuống địa ngục trong sự tuyệt sản dưới danh nghĩa của Cố Thanh Hồi cũng bị đóng băng để điều tra, dựa vào những gì anh đã khai báo, cảnh sát cũng điều tra ra được một số tiền lớn trong tài khoản không công khai của anh. Số tiền đó nếu muốn trả hết khoản vay để mua ngôi biệt thự kia vẫn còn dư sức, nhưng ban đầu anh đã có ý định muốn che giấu, vì không muốn khiến cho người khác nghi ngờ nên cũng không lựa chọn cách trả đứt khoản tiền án của Cố Thanh Hồi thật không khéo lại xảy ra vào đúng dịp cuối năm, hôm nay chính là giao thừa, những người phải đi làm ăn xa ở tận ngoài ngàn dặm xa xôi đều quay trở về nhà, tận hưởng sự đoàn tụ ấm áp sau bao ngày xa cách. Chử Đồng nhìn về phía bên ngoài cửa sổ sát đất đang đóng chặt, rèm được che kín hoàn toàn, hệ thống sưởi khí trong phòng mở ra rất dễ chịu, trên tấm kính cửa sổ phủ lên một tầng hơi nước mờ ảo nhưng vẫn có thể loáng thoáng nhìn thấy được những bông tuyết lớn đang tuôn rơi xuống ở bên Trì Hoài ra lệnh cho cô phải dưỡng bệnh thật tốt, không cho phép bước xuống giường, biết cô có tâm sự, Giản Trì Hoài nhẹ giọng nói, " năm nay không cần phải đi chúc tết ba mẹ anh đâu, anh đã gọi điện thoại rồi. "" hả? Vâng. "" lát nữa anh bảo tài xế đưa ba mẹ và chị của em tới đây cùng đón giao thừa với chúng ta. "Chử Đồng cũng đã nghĩ tới chuyện này, nhưng trong lòng lại có do dự, " chị của em sẽ không chịu tới đâu. "" chị ấy đồng ý rồi. "" thật ư? " Chử Đồng như thể đang nghe một chuyện không tưởng." đêm giao thừa nên có nhiều người đông vui một chút, hôm nay cho phép em rời giường, anh đã chọn giúp em một bộ váy thật đẹp để mặc rồi. " Mắt thẩm mỹ của Giản Trì Hoài từ trước đến giờ luôn không tệ, chiếc váy kia không phải được chọn lựa từ trong phòng để quần áo mà thật ra chính là do nhân dịp năm mới nên đã đặc biệt đặt may riêng cho cô. Một chiếc đầm liền thân màu đỏ rực rỡ, đường may bên eo rộng rãi nên sẽ không siết chặt vào vết thương của cô. Giản Trì Hoài đẩy Chử Đồng tới trước tấm gương, " đẹp lắm. "" quá đỏ. "" đâu có, nó khiến làn da của em rất nổi bật. " Giản Trì Hoài lại dẫn Chử Đồng đi tới trước bàn trang điểm, để cô ngồi xuống chỗ của mình, hai tay đặt trên đầu gối, anh chọn một màu son giống hệt màu của chiếc váy kia, Chử Đồng mấp máy cánh môi, " cái màu son này bình thường em không hay dùng. "Ngón trỏ thon dài của Giản Trì Hoài nâng cằm của cô lên, " đừng nói chuyện, một hồi nữa coi như sẽ mất đẹp đấy. "Anh cúi người xuống, cẩn thận tô theo cánh môi của Chử Đồng, tất nhiên là cô không dám cử động, không tới một lúc sau, Giản Trì Hoài nâng gương mặt của Chử Đồng lên, nhìn ngắm hai bên một chút, " đẹp rồi. "Cô nhìn vào trong gương, làn da của Chử Đồng trắng nõn mịn màng, hoàn toàn không cần phải dùng phấn phủ, trên môi điểm xuyết một chút sắc đỏ, khí sắc cả người cũng tăng lên, cô cười khẽ phủ môi, " đúng là đẹp thật. "Ngoài cửa chợt truyền tới tiếng gõ cửa của người giúp việc, " Giản tiên sinh, có khách đến. "Chử Đồng nghiêng đầu chải chuốt tóc tai cho gọn gàng, sau đó đứng dậy, " đi thôi, ba mẹ em đã đến rồi. "Hai người đi xuống lầu dưới, vợ chồng nhà họ Chử và Chử Nguyệt Tình thay dép xong đang đứng ở trong phòng khách, Chử Đồng bước lên trước, bày ra tư thế ôm hôn, " ba, mẹ, chị. "Lý Tĩnh Hương bước tới đầu tiên, nhẹ ôm lấy con gái, " tại sao lại mặc quần áo mỏng manh như vậy? Không sợ lạnh cứng chân luôn à. "" trong nhà không lạnh đâu, Giản Trì Hoài bảo con mặc mà, còn khen đẹp nữa. "Đôi mắt của Chử Nguyệt Tình bị sắc đỏ kia khiến cho chói loá, thật là sung sướng hạnh phúc, cô cong khóe miệng có chút gượng gạo lên, " đúng là rất đẹp. "Chử Đồng bước tới, hai tay giơ lên nhẹ rơi vào đầu vai Chử Nguyệt Tình, " chị, để lát nữa em bảo người giúp việc làm cho chị mấy món ăn mà chị thích nhất nha. "Lý Tĩnh Hương nhìn cô nâng hai tay lên, vội vàng bước tới. " con làm như vậy vết thương không khó chịu sao? Bỏ tay xuống đi. "Chử Đồng " oh " một tiếng, Giản Trì Hoài mời Chử Cát Bằng ngồi xuống, người giúp việc pha trà xong bưng lên, bàn tay Lý Tĩnh Hương không dám chạm vào hông của Chử Đồng, " có đỡ hơn chút nào không? Một dao kia đâm xuống sẽ chảy ra bao nhiêu là máu đây. "Chử Nguyệt Tình lẳng lặng nhìn trong mắt, chưa tới mấy ngày, cha mẹ cô thương xót tiếc nuối thay cho Cố Thanh Hồi, còn đối với Chử Đồng thì trách móc, tức giận, tất cả đều biến mất hết. Cũng đúng, một là người ngoài, một là con gái ruột thịt, thật sự không hề giống nhau chút có chút xúc động, chỉ là nghĩ tới nếu Cố Thanh Hồi vẫn còn đang ở đây, thật tốt biết bao? Bọn họ cũng có nhà của riêng mình, không cần phải đón tết ở nhà của người khác, không cần phải bị gò bó, ép buộc như thế Trì Hoài đưa cho Chử Cát Bằng một điếu thuốc, lại mời ông uống trà, Chử Cát Bằng hút một hơi, " thuốc lá này không tệ, mùi rất thơm. "Loading..." con biếu ba mấy bao, còn có hai hộp trà lá, lát nữa lúc trở về, ba nhớ mang theo. "" ừ, ừ, ừ. " Chử Cát Bằng tươi cười, cũng không ngần ngại Đồng trông thấy Chử Nguyệt Tình đứng im tại chỗ, biết rõ trong lòng chị cô nhất định là đang nhớ lại những chuyện đau lòng, cô tiến lên kéo tay của chị cô qua, " chị, em dẫn chị ra ngoài ban công. "Ngoài ban công nhỏ ở tầng trệt, sát sân vườn, bên ngoài tuyết vẫn còn đang rơi, Chử Đồng đứng ở bên cửa sổ chỉ ra bên ngoài, " chị, em cũng đang bắt đầu làm vườn đấy, có đẹp không? "" với tính cách đểnh đoảng này của em, không tới hai tháng có thể sẽ bị em chăm chết mất. "Bàn tay Chử Đồng thân mật đặt lên đầu vai chị mình, " vậy chị phải thường xuyên tới đây trông coi giúp em nha, chúng ta sẽ vẫn giống như trước kia vậy, cùng đi ra ngoài dạo phố, ăn uống. "" ừ. "Chử Đồng nghiêng đầu, chăm chú nhìn về phía gò má của Chử Nguyệt Tình, " chuyện đã qua cứ để cho nó hoàn toàn trôi qua được không chị? " cô muốn nói, chị của cô xứng đáng có được một người yêu tốt hơn. Nhưng Chử Đồng không nói nên lời được, ở trong mắt bọn họ, Cố Thanh Hồi là kẻ làm đủ mọi việc ác không thể tha thứ, mà đối với Chử Nguyệt Tình, người đã từng yêu anh ta sâu sắc mà nói, trong trí nhớ tất cả chỉ còn lưu lại những ký ức tốt Nguyệt Tình cũng không biểu lộ ra chút cảm xúc nào khác thường, " vốn đã là quá khứ rồi, chị rất ổn. "Mọi người vào ngồi trong phòng khách, mấy người giúp việc thì bận rộn trong phòng bếp, thức ăn bát đũa cho bữa tối lần lượt được chuẩn bị xong xuôi, Giản Trì Hoài kéo Chử Đồng đứng dậy, anh bước tới trước tủ đựng rượu, từ bên trong lấy ra mấy bao tiền lì xì đưa cho Chử Đồng, ý bảo cô đi phát cho mọi Đồng đem bao tiền lì xì lần lượt phát cho những người giúp việc, bọn họ liên tiếp nói cám ơn, Chử Đồng nhìn đồng hồ, " mọi người mau trở về nhà đón tết đi, vất vả rồi. "" dạ, cám ơn Giản tiên sinh, Giản phu nhân. "Giản Trì Hoài xoay người lại cầm ba bao tiền lì xì đưa cho Chử Đồng, cô vừa nhìn cũng biết bên trong đựng không ít tiền, tấm vải đỏ bọc thân túi, đem so sánh với bao lì xì nhỏ ban nãy, cầm trong tay cảm giác nặng trịch hơn hẳn. Vào phòng khách, Giản Trì Hoài mời mọi người ngồi xuống, chờ sau khi bọn họ ngồi vào chỗ của mình, Chử Đồng bước qua, lần lượt phát những bao tiền lì xì lớn kia cho mọi Tĩnh Hương kinh ngạc nhìn xuống, " cái này...... phải là do ba mẹ tặng cho các con mới đúng, thế nào trái lại......"" mẹ, vất vả cả năm qua, đây là hiếu thảo kính biếu cho ba mẹ. "Chử Nguyệt Tình liếc nhìn, biết bên trong có không ít tiền, cô ra vẻ như đang nói đùa, " ngay cả chị cũng có, hôm nay chị tới đây chẳng phải là lời to rồi sao? "Chử Đồng hướng Giản Trì Hoài nhìn nhìn, sau đó xoè tay ra, người đàn ông nhẹ liếc mắt, " làm gì vậy? "" của em đâu? "Giản Trì Hoài đẩy tay của cô ra, " em không có. "" tại sao? " lúc Chử Đồng mới vừa cầm mấy bao tiền lì xì kia cũng rất ngưỡng mộ, " bây giờ em đang nghỉ phép, không có nguồn tài chính. "" được, lát nữa lì xì riêng cho em. "Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương đều cười, Giản Trì Hoài bước qua rót rượu cho Chử Cát Bằng, bao tiền lì xì kia đặt ở bên cạnh cảm thấy không được tiện, Chử Cát Bằng cầm lên, quả thật đúng là rất nặng, ông hướng về phía Lý Tĩnh Hương ở bên cạnh, " này, cất vào trong túi xách của bà đi. "Chử Đồng và Giản Trì Hoài ngồi ở vị trí chủ nhà, Chử Đồng nhìn thấy Chử Nguyệt Tình động đũa rất ít nên thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho cô, cũng không nói chuyện gì nhiều, chỉ là yên lặng quan tâm. Rượu rót xong ba lượt, Giản Trì Hoài và Chử Cát Bằng đang ngồi trò chuyện với nhau, anh vui vẻ ôn hoà, thấy Chử Nguyệt Tình ở đối diện có chút ngây ngốc, anh không khỏi hỏi một vài câu, " còn chị, tương lai có dự tính gì không? "Lúc Chử Nguyệt Tình ý thức được là đang hỏi mình, giật mình một cái, sau đó tỉnh táo lại, " ở nhà mãi cũng không phải là cách, sang năm tôi muốn đi làm. "" chị thích công việc như thế nào? "" thư ký hoặc trợ lý, cứ làm thử trước đã. "Giọng nói của Giản Trì Hoài không lạnh không nhạt, nhưng cũng không phải là nói cho có lệ, đây là thói quen của anh, anh và người khác nói chuyện từ trước đến giờ luôn là như vậy, " nếu chị cảm thấy được, tôi có thể sắp xếp cho chị. "Chử Nguyệt Tình cười cười nhẹ lắc đầu, " rốt cuộc muốn làm gì vẫn còn chưa nghĩ ra đâu, nếu cần tôi sẽ tìm anh. "" được. " Giản Trì Hoài trả lời, liếc nhìn Chử Đồng ở bên cạnh, thấy cô đang cầm nĩa chọc vào đĩa tôm hùm, Giản Trì Hoài bình thản vươn tay ra, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, " không được ăn, không tốt cho vết thương đâu. "Cô ngoan ngoãn nghe lời, ăn xong cơm tối, Chử Nguyệt Tình cũng không hào hứng mấy, tỏ ra có chút buồn ngủ, hơn nữa đối với ba mẹ, thân thể Chử Đồng vẫn còn yếu, chơi không ra trò trống gì nên cũng sớm chia tay ra Đồng nhìn đồng hồ, mới qua 9 giờ một chút, " đi dạo ngắm cảnh tết không? "Giản Trì Hoài đã tỏ ra hết hứng thú, " lên lầu lấy bao tiền lì xì. "Chử Đồng vô cùng hăng hái, đi theo Giản Trì Hoài lên lầu, anh thật sự không có chuẩn bị bao tiền lì xì cho cô, trực tiếp lấy tiền mặt từ trong két sắt ra, còn đếm lại, sau đó đưa cho Chử Đồng, " đúng bằng số tiền của mọi người, không thiệt thòi em đâu. "Chử Đồng vươn tay ra nhận lấy, cả xấp đều là con số lớn, không cần tính toán giá trị, chỉ đếm số tờ, tám mươi tám tờ, " thật là may mắn. "Giản Trì Hoài ngắm nhìn bộ dáng thoả mãn của cô, " vết thương hết đau chưa? "" cũng may, so với vết thương chẳng đáng là gì, em là một kẻ thấy tiền sáng mắt mà. "Một người lại tự mở miệng đánh giá bản thân mình như vậy, Giản Trì Hoài là lần đầu tiên được nghe thấy, Chử Đồng cất tiền vào trong ngăn kéo, cô cẩn thận ngồi lên giường, tầm mắt không khỏi nhìn về phía ngoài cửa sổ, " tâm trạng của chị em cũng tạm ổn rồi, lúc ngẩn người ra, nhất định là đang nhớ đến Cố Thanh Hồi. "" cuộc sống như thế cũng khó tránh khỏi. "Thời gian vẫn còn sớm, nhưng Chử Đồng đang bị thương, bây giờ không thích hợp để ra ngoài hoạt động, nhìn ra ngoài tuyết đã rơi xuống phủ đầy một tán cây, cô túm chặt áo ngủ, mặc dù hơi ấm trong nhà luôn đầy đủ nhưng lại vẫn có cảm giác lạnh lẽo thấu xương. Giản Trì Hoài nằm trên giường, nhìn chăm chú về phía bóng lưng của cô, " ngủ đi. "" không buồn ngủ. "" giường cũng sưởi ấm cho em xong rồi. "Sắc mặt Chử Đồng khẽ buông lỏng, xoay người bước vào trong phòng, Giản Trì Hoài kéo tay của cô đỡ cô lên giường. Chử Đồng tựa sát vào đầu vai anh, " anh nói xem cuộc sống như thế này, nếu như Cố Thanh Hồi không phạm pháp, không bị bắt, người một nhà chúng ta sẽ thật vui vẻ sum họp ở chung một chỗ, thật là tốt biết bao? "Giản Trì Hoài tiến tới hôn lên mặt của cô, " trên đời này không có lý thuyết " nếu như ", bây giờ không cho phép em suy nghĩ lung tung nữa. "" lúc này so với giờ ngủ vẫn còn sớm lắm, vậy em nên làm gì? "" làm một chút chuyện đã lâu rồi không được làm, " Giản Trì Hoài nói xong, cẩn thận đỡ Chử Đồng ngồi trên đùi, cô nhìn nhìn, kinh ngạc một lúc rồi mới bình tĩnh lại, " Giản Trì Hoài, chuyện này không thể được, trên người em còn đang bị thương đấy. "" không cần em phải cử động, lực độ di chuyển tuyệt đối sẽ không vượt quá việc em ngồi trên xe riêng, huống chi hôm nay là giao thừa, tối nay nếu không làm có nghĩa là suốt cả một năm qua không được làm. "Chử Đồng nghe được lời lẽ nguỵ biện này, cảm thấy buồn cười, " cũng không phải là suốt cả một năm qua anh chưa từng được ăn thịt. "Hai tay người đàn ông vịn hông của cô, rốt cuộc là vẫn muốn, chỉ là trên người cô đang bị thương, anh không dám có động tác gì lớn, mới đầu còn có thể chịu đựng, nhưng vì quá hưng phấn, khó tránh khỏi tăng thêm sức lực, nhưng lại không thể không kiềm chế hồi lâu sau, giữa động tác nghỉ lấy hơi, Chử Đồng vươn tay ra giúp anh lau mồ hôi, Giản Trì Hoài kéo tay của cô xuống, " vẫn chưa hết hứng. "" chịu đựng đi! "Thừa dịp Giản Trì Hoài đang tắm, Chử Đồng gọi điện thoại cho Giang Ý Duy, bên kia qua một lúc lâu sau mới nhận máy, " alo. "" Giang Giang, năm mới vui vẻ. "" Chử Đồng, mình đang uống rượu đây, cậu ở đâu? Cùng đi không? "Chử Đồng kéo chăn qua đắp lên người, " đã mấy giờ rồi, mình sắp đi ngủ, cậu cũng vậy, đừng về nhà trễ quá. "" ngủ sớm vậy sao? oh -" Giang Ý Duy cố tình kéo dài âm điệu, " mình biết rồi, là nôn nóng cùng Tứ ca tạo người hả? "" cậu bớt nói đi. "" với mình còn giấu giếm gì nữa, à này, mình thật vất vả mới được nghỉ ngơi, mấy ngày nữa đi chơi với mình được không? "Chử Đồng mở miệng đồng ý, " vậy cũng được, đến lúc đó rồi hãy nói. " Chử Đồng cúp điện thoại, đặt lên tủ đầu giường, Giang Ý Duy vẫn còn đang ở quán bar vui chơi, bên cạnh chỉ có một trợ lý trẻ tuổi, cô cũng không chơi quá muộn, lúc bước ra khỏi quán bar, bước chân có chút không ổn, trợ lý vươn tay ra đỡ lấy Ý Duy nhìn đồng hồ, " cũng không còn sớm nữa, tôi đã hứa với ba mẹ chỉ có thể đi ra ngoài hai giờ, cô cũng mau quay về đi, hôm nay là đêm giao thừa, không nên lôi kéo cô tới đây. "" không sao, ăn xong bữa cơm tất niên tôi cũng không muốn đi dạo ngắm cảnh tết, đi chơi như vậy vô cùng vui vẻ. "Trợ lý lái xe trở về, Giang Ý Duy đứng ở ven đường, cô xòe bàn tay ra, ngắm nhìn bông tuyết rơi vào trong lòng bàn tay, sau đó nhanh chóng tan ra. Ở phía đối diện tài xế nhẹ ấn kèn xe, Giang Ý Duy vung tay xuống, ra hiệu đợi thêm một lát nữa. Cô đem hai tay đặt lên miệng nhẹ hà hơi, ngón tay rất nhanh đã khôi phục linh hoạt lại, cô lấy điện thoại di động ra từ trong túi giao thừa, Ân Thiếu Trình nhất định sẽ ở cùng với người nhà, ở cùng với vị hôn thê trải qua đêm này, dù cho anh và vị Du tiểu thư kia không hề có tình cảm với nhau nhưng trong những tình huống như thế này anh cũng phải luôn ở bên cạnh cô Ý Duy nâng mặt lên, đèn đường trải ra một mảnh mênh mang, cô hít sâu một cái, mượn rượu gọi điện thoại đến cho Ân Thiếu Trình. Sau tiếng chuông ngắn ngủi, bên kia là một giọng nữ truyền tới, " alo? "Hẳn là vị Du tiểu thư kia rồi. Giang Ý Duy không nghĩ tới lại là cô ta nghe điện thoại, người phụ nữ ở đầu bên kia " alo " hai tiếng, thật lâu vẫn không nghe được lời đáp lại, đang giữa lúc Giang Ý Duy cho là đối phương sắp cúp máy, lại nghe được Du tiểu thư mở miệng, " tôi không cần biết cô là ai, đều là phụ nữ với nhau, tôi cũng không quan tâm bình thường Thiếu Trình có quan hệ như thế nào với cô, nhưng hôm nay là giao thừa, cũng nên chừa cho mình chút mặt mũi, tối nay bất kể vì sao cô lại gọi cho anh ấy, anh ấy cũng sẽ không bước chân ra ngoài đâu. "Giang Ý Duy nhất thời cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn biết là do mình tự chuốc lấy. Trong ngày thường cô luôn nhẫn nhịn đến mức đau khổ, một lần cũng không hề chủ động tìm đến Ân Thiếu Trình, mà hôm nay lại là đêm giao thừa, lòng mong muốn được nói một câu " Năm mới vui vẻ " mãnh liệt tới như vậy, nhưng không nghĩ đến lại là oan ức tới nghe tiểu thư lên tiếng hừ lạnh, " tôi và Ân Thiếu Trình ngày mùng một tháng năm sẽ kết hôn, đến lúc đó tôi sẽ bảo anh ấy gửi thiệp mời cho cô. "" không cần, " Giang Ý Duy cũng không sợ hãi rụt rè nữa, đối phương nếu đã không gọi thẳng tên cô là Giang Ý Duy, hẳn là trong danh bạ của Ân Thiếu Trình tên của cô đã được sửa lại, Giang Ý Duy lạnh giọng cắt đứt lời của Du tiểu thư, " tôi không có hứng thú gọi anh ta ra ngoài, cô nói với anh ta, quần áo của anh ta ở chỗ của tôi cũng đã được thu dọn xong rồi, anh ta hoặc là tự mình tới lấy về, hoặc là tôi sai người đưa đến phòng làm việc của công ty anh ta vậy. "Du tiểu thư vừa nghe xong, giận đến mức tóc tai cũng sắp dựng đứng lên, " cô tự xử lý đi, vứt bỏ cũng được. " đưa đến phòng làm việc? Còn ra thể thống gì nữa?" vứt bỏ? " trong giọng nói của Giang Ý Duy hiện lên đầy vẻ luyến tiếc, " quần lót vẫn còn mới tinh, tôi đã nhờ người ta gói lại, dù sao đó cũng là do chúng tôi cùng nhau đi mua, còn nữa, quên chúc Ân phu nhân một câu " năm mới vui vẻ ". "Giang Ý Duy cúp điện thoại, thầm mắng một tiếng " xui xẻo ", sau đó bước nhanh về phía chiếc xe đang dừng ở ven bên kia, Ân Thiếu Trình tắm xong bước ra, thấy vị hôn thê đang tức giận ngồi ở mép giường, " gọi điện thoại cho ai vậy? "Du tiểu thư chìa điện thoại di động về phía anh, anh liếc nhìn nhật ký cuộc gọi, " cô ấy gọi tới đây sao? "" nếu không thì ai? "Người đàn ông nhẹ cong khóe miệng lên, cũng không thèm giải thích một câu, cầm lấy điện thoại di động đi tới ngồi xuống ghế salon ở cách đó không xa, Du tiểu thư vô cùng tức giận, " cô ta bảo anh qua đó cầm quần áo về, bao gồm cả quần lót. "" anh không có quần áo ở chỗ của cô ấy. "" Ân Thiếu Trình, rốt cuộc anh có ý gì? "Ân Thiếu Trình mới vừa cùng cha mẹ người lớn trong nhà ăn cơm xong, lại theo họ uống khá nhiều rượu, lúc này chỉ muốn yên tĩnh, " đừng ầm ĩ nữa. "" Ân Thiếu Trình, anh thật là quá đáng. "" hoặc là ngoan ngoãn ngậm miệng lại, hoặc là bây giờ anh đi ngay lập tức. " Ân Thiếu Trình đứng dậy, Du tiểu thư " này " một tiếng, sau đó đem toàn bộ câu nói tiếp theo nuốt trở lại, hôm nay dù sao cũng là giao thừa, nếu anh ta cứ như vậy mà rời đi, cô ta cũng không có cách nào để giải thích với người trong Thiếu Trình thử gọi lại cho Giang Ý Duy mấy cuộc nhưng không có lần nào nghe được tiếng bắt Đồng vốn thuộc dạng người mau lành vết thương, sau khi vết thương ở thắt lưng được khâu lại, dưới sự trông chừng của Giản Trì Hoài đã hồi phục lại rất mùng năm tháng giêng, Giản Trì Hoài mới cho phép Chử Đồng tuỳ ý xuống giường đi lại, chỉ là vẫn không thể để cho cô bước chân ra khỏi nhà. Giang Ý Duy tới nhà chúc tết, Chử Đồng đã hứa sẽ cùng cô đi ra ngoài ngồi một chút, năn nỉ Giản Trì Hoài cả buổi, cuối cùng vẫn phải bắt tài xế đi cùng mới nhận được sự chấp trên xe, Giang Ý Duy không ngừng nhìn xuống thắt lưng của cô, " cậu bị thương tại sao không nói cho mình biết? "" chuyện nhỏ mà, không phải đã khỏi rồi sao? "" ăn một dao như thế, đau lắm nhỉ? " Giang Ý Duy nhẹ lắc đầu, " thật sự không hiểu nổi cậu, đi săn tin tức đến tính mạng cũng không cần nữa. "" suỵt, lời này mà bị Giản Trì Hoài nghe được, cả nửa năm mình cũng đừng mơ bước chân ra khỏi cửa. "Giang Ý Duy nghe vậy, không khỏi bật cười, " mình dẫn cậu đến một quán cà phê đặc biệt tao nhã lịch sự, đồ ăn nhẹ ở đó thật là tuyệt, ngon miệng vô cùng. "" được. "Tài xế đưa hai người đến nơi, Chử Đồng đi theo sau lưng Giang Ý Duy bước vào, Giang Ý Duy ngồi chọn món ăn, Chử Đồng ngắm nhìn bốn phía, đúng là không tệ." Giang Giang, sang năm mới vẫn muốn đóng phim sao? "" dĩ nhiên, " Giang Ý Duy một tay chống cằm, " đêm giao thừa vừa rồi mình bị lên cơn, lại đi gọi điện thoại cho Ân Thiếu Trình. "" sau đó thì sao? "Cô tự giễu nhẹ nhún vai, " bà xã anh ta bắt máy. "Chử Đồng thấy thần sắc cô buồn bã, cũng không tiện an ủi, chỉ có thể chuyển sang đề tài khác. Ngoài cửa, sau một chuỗi tiếng chuông gió chợt vang lên, dăm ba người đàn ông tiến vào. Người đàn ông trẻ tuổi dẫn đầu bước thẳng lên lầu hai, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn đám người đang ngồi trong quán. Giang Ý Duy và Chử Đồng đang ngồi trò chuyện, mấy người đàn ông ban nãy lần lượt bước lên lầu, sau khi có một người trong số đó nhìn thấy các cô, bước chân chợt dừng phê và đồ ăn nhẹ của Giang Ý Duy còn chưa kịp bưng lên, cô và Chử Đồng đang ngồi nói nói cười cười, bất thình lình thấy có một người đàn ông thẳng tắp bước tới, sau đó dừng lại ở cạnh bàn. Giang Ý Duy cảm thấy kỳ quái, " anh là? "" Giang tiểu thư, mời cô rời khỏi đây ngay. "Khuôn mặt Giang Ý Duy tràn đầy vẻ khó hiểu, thật là không thể tưởng tượng được, chỉ là dù sao vẫn đang ở nơi công cộng, cô cũng không tiện bộc phát ra, " xin hỏi, chúng ta quen biết nhau sao? "" Tam ca đã tới, cô cũng biết mà, anh ấy không muốn thấy mặt cô, thay vì đợi đến khi khiến anh ấy sinh lòng ghét bỏ, cô nên tự rời đi thì hay hơn. " lời nói của người đàn ông này quả thực không để lại chút đường sống. Chử Đồng nghe được câu này, không khỏi cau mày lại, " quán cà phê này là do Tam ca nhà anh mở sao? "" không phải. "" nếu không phải, anh đứng ở đây ra oai làm gì? Cũng đâu có bắt anh trả tiền. "Người đàn ông ngược lại cũng không hề tức giận, chỉ liếc nhìn Giang Ý Duy, " tôi hoàn toàn chỉ có ý tốt nhắc nhở mà thôi, Tam ca mới vừa rồi bước lên lầu vẫn chưa có chú ý đến các cô, bất quá lát nữa đi xuống cũng không dám bảo đảm đâu. "Giang Ý Duy hơi đổi sắc mặt, cầm túi ở trên bàn lên, " Chử Đồng, chúng ta đi thôi, mình dẫn cậu tới một quán khác. "" đồ ăn đã gọi còn chưa bưng lên đâu, Giang Giang, cậu việc gì phải đi? "Giang Ý Duy khẽ vuốt mái tóc dài, " người có tiền có quyền không chọc nổi đâu, đi thôi. "Chử Đồng đứng dậy theo, cô cảm thấy kỳ quái, trước kia cũng biết Tam ca này không phải là dạng hiền lành gì, " Giang Giang, cậu thế nào mà đắc tội với anh ta vậy? "" cũng không phải là thù oán gì to tát sâu đậm, " Giang Ý Duy vẫy chiếc xe đang đậu ở cách đó không xa, " cụ thể mình cũng không nói ra được, bất quá cậu đừng suy đoán lung tung nữa, cũng không phải là kiểu đắc tội liên can tới quan hệ nam nữ đâu. "Một Ân Thiếu Trình cô cũng chịu đựng quá đủ rồi." vậy người này cũng thật sự là quá đáng rồi, chẳng lẽ trên mặt đất nơi mà anh ta thường xuyên lui tới, còn phải chắc chắn không cho phép có một ngọn cỏ nào mọc lên được sao? "" bất quá có một tin tức liên quan tới anh ta, cậu nhất định là không biết nhỉ? " Giang Ý Duy kéo Chử Đồng qua, " nghe nói gần đây trên mạng đồn đại rằng anh ta đang tìm một cô gái, công khai...... biết có gì đặc biệt không? "" cái gì? "" trên mông có một nốt ruồi. "" phụt -" Tên xuất bản Ước nguyện của em là biển trời của tôi 你的诺言,我的沧海Độ dài 64 chương + 6 ngoại truyệnChuyển ngữ Phong Tiếu Vô Ưu + ChucuoiyeuBeta chucuoiyeuConvert TTVAnh xuất thân là một trinh sát và một tay súng bắn tỉa. Một người trinh sát đối với người hay đối với sự việc đều có một loại nhận thức chính xác cùng năng lực phân biệt đặc là một tay súng bẳn tỉa, một khi đã nhắm vào một sự vật chỉ cần làm duy nhất một việc, chính là bóp cò súng. Thực bất hạnh anh lại là con người tiêu biểu, dung hòa của hai năng lực đó đối với cô càng không may, bởi vì cô là mục tiêu của Chân Hai người chúng ta không biết lẫn nhau, chúng ta không thể nào kết Hoài Việt Có thể chậm rãi làm quen Chân Chúng ta trong lúc đó lại không có tình Hoài Việt Tình yêu này nọ lại không quan Chân Được rồi, tôi nói thật là tôi không muốn gả cho một quân không phải là sự sùng bái về thiên thời địa lợi nhân hòa, cũng không phải là tình yêu sâu đậm cảm động trời người có hai linh hồn đứng trên hai bắc bán cầu của tình yêu, chỉ trong phút ngẫu nhiên ngắn ngủi đã gặp được là từ lúc ban đầu, cô cũng không biết rằng lời hứa hẹn của quân nhân khi nói ra khỏi miệng chính là suốt đời… Phó Thời Thiêm ẵm Liễu Liễu, đôi con ngươi đen tối như mực trừng hướng ông cụ, nhưng ông cụ lại hoàn toàn không thèm để ý, tâm tình vẫn phấn khởi, nhìn nét mặt già nua kia cứ tựa như mới được thoa phấn hoa đào viên hỏi dồn liên tiếp. Ông cụ Phó ngược lại cũng không nói nhiều, đem cất giấy đăng ký kết hôn trên bàn đi, " đợi đến khi chính thức tổ chức tiệc báo hỉ, sẽ phát thiệp hồng cho mọi người, tôi mời mọi người tới uống rượu. "Gương mặt của Phó Thời Thiêm càng thêm xanh mét. Tổ chức tiệc báo hỉ? Ông nội còn làm thật sao?Các phóng viên thật vất vả mới có cơ hội này, sao có thể dễ dàng bỏ qua được. Lúc này Chử Đồng cũng hồi thần lại, cô đứng dậy bước tới trước bục. Bây giờ giấy đăng ký kết hôn của Tống Duy và Phó Thời Thiêm cũng đã công bố với mọi người, huống chi Tống Duy còn đang mang thai, nhất định không thể nào là giả, cũng không cần thiết phải làm vậy. Nhìn dáng vẻ của Phó Thời Thiêm hẳn là tâm không cam tình không nguyện, nhưng ít ra cũng phải bắt anh ở ngay tại đây thừa nhận Tống Duy mới Đồng nhận lấy micro trong tay đồng nghiệp, chen vào trong đám đông. Cô đem micro chìa tới trước mặt Phó Thời Thiêm, " Phó tiên sinh, chuyện kết hôn lớn như vậy, ngài thật đúng là rất bí ẩn nha, chúc mừng ngài, lại sắp được làm cha rồi. "Phó Thời Thiêm vừa định nổi giận, lại thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn quen thuộc nâng lên. Lúc ấy anh hoàn toàn không nói ra được câu Đồng nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng liền nói tiếp, " trước đây có tin tức đồn đại, nói ngài hiến tinh cho người ta sinh con. Sau đó ngài cũng đã giải thích, nói đứa bé là do ngài và người yêu hiện tại sinh ra. Mặc dù tất cả mọi người không có cùng suy đoán, nhưng hôm nay ngài công bố thân phận đã kết hôn của ngài, có phải đã chứng tỏ rằng, Tống tiểu thư chính là bạn gái của ngài hay không? "" đây là đương nhiên, " Ông cụ Phó đón lấy lời, " những lời đồn nhảm không thật trước kia, chúng tôi sẽ truy cứu tới cùng, cũng tin rằng người trong sạch có nói gì thì vẫn cứ trong sạch thôi. "Phó Thời Thiêm từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm Chử Đồng. Cô chen vào giữa đám đông, trong đám phóng viên kia, chỉ có cô là dồn ép tới gần nhất, tựa như chỉ sợ thiên hạ không loạn." thì ra Phó tiên sinh là một người có tình có nghĩa như vậy. "Trước khi buổi họp báo kết thúc, cô còn dẫn theo đám phóng viên tới chúc mừng anh. Lúc này, Phó Thời Thiêm cũng không tiện đứng ra nói giấy đăng ký kết hôn là giả, chỉ có thể mặt lạnh tìm cách rời đi lên xe của nhà họ Phó, Phó Thời Thiêm đợi đến khi ông cụ ngồi vào chỗ của mình, lập tức mở miệng nói, " tại sao phải làm như vậy? "" có chuyện tốt, đương nhiên phải chia sẻ với mọi người chứ. "" ông từ đâu làm giả giấy hôn thú? " Phó Thời Thiêm cười lạnh. Lúc đầu còn chưa phản ứng kịp, đến nước này, anh đương nhiên đã biết đó là giả, " làm y như thật, tay nghề cũng không tệ đâu. "" ai bảo cháu đó là giả? " Ông cụ Phó liếc nhìn Liễu Liễu trong lòng Phó Thời Thiêm, " hàng thật đấy. Nếu cháu còn không tin, gọi điện thoại cho Cục dân chính đi. "Phó Thời Thiêm lập tức đoạt lấy tờ giấy hôn thú trong tay ông cụ Phó, lật tới lật lui, " cháu và cô ta chưa từng chụp ảnh chung với nhau. "" việc này cũng dễ giải quyết mà. "" cháu không tin! " Phó Thời Thiêm đem tờ giấy hôn thú ném vào trong về nhà họ Phó, ông cụ đi theo sau lưng anh. Phó Thời Thiêm tự có tính toán của mình. Anh bước tới cửa, quay lại nhìn ông cụ Phó ở sau lưng, " ông nội, ông đi về trước đi. "" kết hôn một ngày vui như vậy, không mời ông uống một ly rượu à? "" ông đừng làm rộn nữa có được không? " Phó Thời Thiêm ôm chặt con gái vào trong lòng, " cháu đã có đứa con gái này, vậy là đủ rồi. Cháu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với người khác. "Ông cụ Phó chỉ còn thiếu nước thổi râu trợn mắt, " nghe ý của cháu, đứa bé trong bụng Tống Duy, cháu còn không muốn? "" vâng, cháu chưa từng nói rằng cháu muốn. "Ông cụ Phó chỉ hận không thể giơ quải trượng lên quất tới, " vậy nếu là con trai thì sao? "" cháu mặc kệ là con trai hay con gái, quan trọng là, tại sao cháu lại phải có đứa thứ hai với cô ta? "Ông cụ trực tiếp trả lời, " nếu cháu không ngủ với nó, trong bụng của nó tại sao lại có thai? "Phó Thời Thiêm bị nghẹn đến mức không nói thêm được câu gì, chỉ có thể vặn chặt hai đường mày kiếm đẹp mắt, khuôn mặt tỏ ra lạnh lùng hờ hững, " nhiều lắm cháu chỉ ngủ một hai lần mà thôi. "" cháu phải biết, toàn bộ nhà họ Phó, ông chỉ có thể trông cậy vào một mình cháu thôi. Ông cũng không cần giàu sang phú quý gì cả, ông chỉ mong cháu sinh con đẻ cái nối dõi cho nhà họ Phó thôi. "Phó Thời Thiêm nghe nói như thế, càng thêm nổi giận, " cháu cũng không phải là máy gieo hạt giống. "Loading..." ai bảo em họ của cháu vô dụng chứ? Bây giờ nhà họ Phó chỉ có mỗi một đứa bé Liễu Liễu này. Về lâu dài là không đủ, mau chóng sinh thêm cho ông! "Phó Thời Thiêm lười nói tiếp với ông cụ, " ông cũng đừng đem tâm tư của mình động đến trên người cháu. Chuyện của bản thân cháu, cháu sẽ tự giải quyết. "" nếu cháu dám phá thai, ông sẽ không tha cho cháu! "Phó Thời Thiêm đẩy cửa ra bước vào trong nhà, " bây giờ Tống Duy ở đâu, chỉ có mình cháu biết, ông quản......"Bước chân đang đi về phía trước của anh đột nhiên khựng lại, trông thấy một người phụ nữ đang ngồi trên ghế sa lon. Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, người phụ nữ quay đầu lại. Cả khuôn mặt Phó Thời Thiêm nhanh chóng tối xuống, " cô thế nào lại ở đây? "" cũng đã kết hôn rồi, các cháu đương nhiên phải ở cùng một chỗ chứ. "Tống Duy bối rối, chậm chạp đứng dậy, " kết, kết hôn gì ạ? "Ông cụ lững thững bước tới, đến trước ghế salon trong phòng khách ngồi xuống chỗ của mình. Thấy mặt mũi Tống Duy còn ngơ ngác đứng ở đó, ông vội vàng hướng cô ngoắc ngoắc, " đứng lâu mệt mỏi đấy, ngồi, ngồi đi. "Tống Duy so với Phó Thời Thiêm còn chẳng biết tình huống hơn. Cô sờ sờ mép ghế sa lon ngồi vào chỗ của mình, nhìn Phó Thời Thiêm ôm chặt Liễu Liễu bước tới. Lúc ông cụ Phó đối mặt với cô, khuôn mặt hiền từ đầy yêu thương, cũng không biết là thật hay giả vờ. Dây thần kinh của Tống Duy căng ra. Hai tay ông cụ nắm chuôi quải trượng, " Tống Duy à, có thai hơn một tháng rồi, đã bắt đầu có phản ứng nhỉ? "Tống Duy hít một hớp khí lạnh. Phó Thời Thiêm liếc nhìn vẻ mặt của cô, khóe miệng cong lên một nụ cười giễu cợt, " còn giả vờ gì nữa? Nếu không phải do cô nói ra, ông nội làm sao biết được? "" chuyện này, cháu thật sự đừng đổ oan cho Tống Duy, " Ông cụ vừa nghĩ tới chuyện Phó Thời Thiêm đang có ý định phá thai, liền hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, " chuyện này, ông còn phải cảm ơn Giản Trì Hoài đấy. "" có ý gì? "" chuyện Tống Duy mang thai, là cậu ta nói cho ông biết. Còn chỗ ở của Tống Duy, cũng là do cậu ta giúp ông tìm được. Nếu đổi lại là người khác, ông còn không tin đâu. Sau đó ông phái người đến bệnh viện điều tra một cái, quả nhiên......"Sắc mặt của Phó Thời Thiêm khỏi cần hỏi có bao nhiêu kỳ quái, " ông nội, ông thế nào lại cùng hắn ta bắt tay làm bậy chứ! "" nói vậy mà nghe được à? " ông cụ Phó chỉ một lòng nghĩ đến chắt trai của mình, không thèm tính toán với anh, " Tống Duy à, ông nội đối với cháu không có yêu cầu gì khác, chỉ cần có thể bảo đảm hai năm sinh một đứa là được rồi. "Đầu Tống Duy ong ong tác hưởng, " đứa bé này, cháu cũng không có ý định giữ lại. "Ông cụ Phó nghe vậy, trên mặt mơ hồ có tức giận, " tại sao lại không muốn giữ lại? Cũng là người đã kết hôn rồi, còn không muốn sinh con sao? "" kết hôn? Đúng rồi, mới vừa rồi ông nhắc tới chuyện kết hôn, là ai kết hôn với ai vậy? "" đương nhiên là cháu với lão Tam. "Phó Thời Thiêm thiếu chút nữa từ trên ghế salon trượt xuống, " ông nội, ông có nhầm không vậy? "" khụ, " Ông cụ Phó nhéo mũi của mình, " giấy đăng ký kết hôn, dù sao cũng đã làm xong rồi. Sổ hộ khẩu của lão Tam thì dễ lấy, chỉ còn cháu thôi. Ông tìm được người nhà của cháu, thông báo tình hình cho bọn họ biết. Bọn họ cũng là người hiểu lý lẽ, biết các cháu có tình cảm với nhau, không nói hai lời liền cho ngay. Đúng rồi, phía ba mẹ cháu ông đã phái người đi đón rồi. Buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm đi, phải ăn mừng một trận mới được. "Cánh môi anh đào của Tống Duy khẽ nhếch lên, kinh ngạc đến mức nói không nên tác của Phó Thời Thiêm cứng đờ, quay mặt nhìn về phía ông cụ Phó, " ông nội, ông, ông nói thật hả? "Hiếm khi, một người đàn ông như anh lại còn nói cà cụ Phó vô cùng đắc ý, " ông đã lúc nào lừa gạt cháu chưa? Đã sớm nói với cháu là thật rồi, cháu lại còn không tin. "" tại sao ông lại có thể làm như vậy! " Phó Thời Thiêm nổi giận. Anh ôm Liễu Liễu đứng bật dậy, " buổi họp báo lần này, cháu vốn cũng không muốn làm, là ông cứ khăng khăng, nói muốn cho Liễu Liễu một danh phận! Lần này thì hay lắm, ông cư nhiên gài bẫy cháu! Ông đã hỏi qua ý kiến của cháu chưa? "" ông là ông nội của cháu! "" đừng nói là ông nội, ngay cả cha mẹ ruột cũng không thể quản được chuyện của cháu! " Phó Thời Thiêm nổi trận lôi đình, giọng nói vang dội khắp trong phòng khách. Liễu Liễu nằm trong lòng, thân thể nho nhỏ run lên bần bật, rất hiển nhiên là bị giật mình. Bé con oa lên khóc một tiếng thật to, vừa khóc, vừa không quên cẩn thận liếc nhìn khuôn mặt của Phó Thời Thời Thiêm bị tiếng khóc này làm cho trái tim co rút. Anh cố gắng đè nén xuống cơn giận đang dâng lên trong lồng ngực, gọi vú nuôi tới, bảo chị ta ẵm Liễu Liễu đi lên cụ Phó vẫn nhàn nhã thoải mái ngồi trên ghế, hoàn toàn không hề mang dáng vẻ ta đã làm chuyện không nên làm, ta rất chột dạ. Ông nhìn chằm chằm Phó Thời Thiêm, " cháu sớm muộn gì cũng phải kết hôn, còn có thể sống độc thân cả đời sao? Những chuyện liên quan tới gia đình của Tống Duy, ông cũng không quan tâm, cháu còn muốn ầm ĩ cái gì? "Nói cho cùng, chuyện hôn nhân của anh, chỉ cần nhà họ Phó đồng ý, cũng không cần phải hỏi qua ý kiến của anh sao?Phó Thời Thiêm ngồi lại xuống ghế sa lon. Ông cụ Phó nói tiếp, " đối với nhà họ Phó mà nói, đứa bé còn quan trọng hơn nhiều so với của cải tiền bạc. Ông chỉ có thể trông cậy vào cháu thôi. "Tống Duy ngồi ở đối diện sau một hồi lâu cũng không thể hồi thần được. Cô lúc này, tay chân lạnh lẽo, tựa như mới bị người ta nhúng vào trong nước đá rồi lại vớt ra, " cháu không muốn kết hôn với anh ta. "Đầu ông cụ Phó cũng sắp phát đau, " dù sao giấy kết hôn cũng đã có rồi. Coi như bây giờ có đến Cục dân chính thì cả hai cháu đều là người đã từng kết hôn, còn không bằng sống chung với nhau thử xem? Huống chi, đứa bé này ông cũng không thể không cần. Tống Duy à, cháu cũng phải nghĩ đến cha mẹ của cháu chứ. Hai năm qua cháu không hề ở bên cạnh bọn họ. Ông thấy, bọn họ đã già đi không ít. Cháu yên tâm đi, sau này cháu chính là con dâu của nhà họ Phó. Ông sẽ bảo lão Tam chăm sóc tốt cho bọn họ. "Tống Duy cố nén nỗi chua xót nơi chóp mũi. Ông cụ vẫn không ngừng thuyết phục cô, " cháu xem thử trên TV đi. Bây giờ ai cũng biết mối quan hệ giữa cháu và lão Tam, cũng đều biết cháu đang mang thai......"Ông thật sự là chuyện gì cũng làm ra được hết. Phó Thời Thiêm ngồi trên ghế sa lon, thật giống như sau lưng bị người ta chém cho một nhát, vừa đau lại vừa khó thật sự chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với ai đó. Bất quá anh cảm thấy anh mới chính là người phải chịu ấm ức, Tống Duy còn cảm thấy oan uổng gì cụ Phó càng nói thì tâm tình càng phấn khởi, " thừa dịp bây giờ bụng còn nhỏ, phải nhanh chóng chọn ngày chụp ảnh cưới, còn tiệc cưới nữa chứ. Haizz, những chuyện phải bận rộn thật là nhiều nha. "Phó Thời Thiêm mặt đen thui không nói lời nào. Tống Duy cũng mông lung ngồi ở đó, hoàn toàn không biết nên làm thế nào để tiếp lời. Cô chính là không nghĩ ra, trên đời thế nào còn có chuyện hoang đường như vậy xảy ra chứ?Sau khi Chử Đồng từ hiện trường rời đi, chạy thẳng về Bán Đảo Hào vào phòng khách, người giúp việc đã chuẩn bị xong bữa cơm. Mùi thơm không kịp chờ đợi bay vào mũi. Chử Đồng đổi dép bước vào phòng, thấy Giản Trì Hoài đã ngồi trước bàn ăn. Nghe thấy tiếng bước chân, người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn cô, " nhanh như vậy đã trở về rồi sao? "" đúng vậy, " Chử Đồng kéo ghế ra, " Lệ Đề đâu rồi? "" hơn mười giờ mới ngủ dậy, nói là đói bụng, ăn xong bát sủi cảo, lúc này ăn không vô nữa. "Chử Đồng tiến lại gần Giản Trì Hoài, không kịp chờ đợi liền đề cập đến chuyện hôm nay, " anh biết không? Tống Duy mang thai. Còn nữa nha, Tống Duy cư nhiên đi đăng ký kết hôn với Phó Thời Thiêm. "" thật sao? " Giản Trì Hoài nhận lấy cái chén người giúp việc đưa tới, lại lấy thêm một cái cho Chử Đồng, " hai người bọn họ kết hôn, xứng đôi vô cùng nha. "" xứng chỗ nào? Em nhìn không ra. "" con cái cũng đã có rồi, còn không xứng sao? "Chử Đồng khẽ cắn đũa đầu, cứ luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ quái. " kết hôn, chuyện khi nào nhỉ? Mới vừa rồi khi em nghe được tin này còn giật cả mình đấy. "" Tống Duy mang thai chuyện lớn như vậy, Phó Thời Thiêm nhất định là biết rõ. Em nói xem nếu như Phó Thời Thiêm đối với cô ấy tình cảm không sâu, còn có thể tạo ra đứa bé này hay không? "Chử Đồng suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu, " không nói chính xác được, em cũng không hiểu rõ ràng lắm. "Giản Trì Hoài tiếp tục nói, " anh cũng có xem tin tức. Người đi đăng ký kết hôn hẳn không phải là Phó Thời Thiêm. "" đúng vậy, em có để ý tới sắc mặt lúc đó của anh ta. Hình như anh rất giật mình, còn có chút tức giận nữa. Chẳng lẽ tờ hôn thú kia là giả sao? "" không đến nỗi, giấy hôn thú nhất định là thật. Theo anh thấy, Phó Thời Thiêm hẳn là không muốn giữ lại đứa bé kia. Nếu đã không muốn giữ, anh ta nhất định phải cố gắng che giấu lừa gạt ông cụ Phó. Thế nhưng hôm nay ông cụ Phó lại xuất chiêu rút củi dưới đáy nồi, nhất định là được người nào đó chỉ điểm rồi. " Giản Trì Hoài từng bước một phân tích." chuyện này, lại còn có người chỉ điểm nữa sao? " Chử Đồng càng nghe càng cảm thấy kỳ bí, " huống chi, ai có thể so với người trong cuộc còn hiểu rõ ràng đến vậy? "" đương nhiên, luôn có một số người tồn tại như thần thánh vậy. "Chử Đồng không khỏi bị chọc cười, " nếu nói như vậy, cách làm này cũng không khỏi có chút thất đức đi? "Giản Trì Hoài cẩn thận múc một chén canh, nghe nói như thế, không khỏi liếc xéo cô một cái, " dựa vào đâu mà nói vậy? "" Phó Thời Thiêm và Tống Duy, một người không muốn cưới, một người nhất định không muốn gả, hôm nay lại bị cưỡng ép buộc vào nhau như vậy. Hơn nữa Tống Duy người cũng không tệ, em không muốn cô ấy rơi vào hang hổ. "" em nói vậy là không hiểu rồi, " Giản Trì Hoài múc thêm một chén canh đưa cho Chử Đồng, " em đừng quên điều quan trọng nhất chính là con cái. Giữa bọn họ đã từng có một đứa con, hơn nữa, còn sắp nghênh đón đứa bé thứ hai ra đời. Đây đã không phải là chuyện vô tình mập mờ gì nữa. Em cũng biết rõ, để mang thai được, trước đó phải làm những chuyện gì. "Hai tay Chử Đồng bưng chén, " hình như nghe cũng có lý. "Người đàn ông đón lấy lời của cô, " huống chi, đối với Giản Bảo Bảo mà nói, hạnh phúc lớn nhất chính là ba và mẹ cùng ở chung với nhau. "" vâng, " Chử Đồng liếc nhìn canh trong chén, tiến tới nhấp một hớp, trong miệng mơ mơ hồ hồ nói, " cũng không biết người tài giỏi mà anh nói là ai nữa. Phó Thời Thiêm mà biết được, còn không hận chết kẻ đó mới lạ. "" là anh. " Giản Trì Hoài mỉm cười đáp Đồng đặt chén xuống, hơn nửa phần canh vẫn còn đang ở trong miệng, cô chật vật nuốt xuống rồi hướng Giản Trì Hoài chỉ chỉ, " anh? "" ừ. "" tại sao? " Chử Đồng thật sự nghĩ không ra." vì em, không nhìn ra sao? "Chử Đồng ngồi thẳng người, tựa như lúc còn bé bất chợt bị giáo viên chủ nhiệm điểm danh, " có phải bởi vì chuyện của Giản Bảo Bảo không? Không cho anh ta chút dạy dỗ, trong lòng anh luôn cảm thấy khó chịu đúng không. "" cũng có thể nói như thế, nhưng nguyên nhân lớn nhất không phải ở đó, " Giản Trì Hoài cầm đũa lên, " anh ta đối với em luôn không chịu từ bỏ ý định. Lần này thì tốt rồi, một người đàn ông đã có vợ, anh xem anh ta còn có mặt mũi tới dây dưa nữa không? "" ông xã, anh......" Chử Đồng hoàn toàn không nghĩ tới còn có chuyện như vậy xảy ra, " chỉ bởi vì chuyện đó thôi sao? "" còn chưa đủ à? Lần này Tống Duy có thể đàng hoàng ở lại bên cạnh Giản Bảo Bảo, anh ta cũng không có lý do gì để bắt em qua đó nữa. Tàn lửa cuối cùng đã bị dập tắt, anh nghĩ anh ta đối với em cũng sẽ không còn ảo tưởng gì nữa đâu. Bất quá, nếu không phải do anh ta không quản được nửa người dưới của mình, anh cũng không thể tìm được cơ hội thích hợp như vậy. Vì thế mới nói đàn ông không thể tùy tiện kích động được đâu. "Chử Đồng sờ sờ đầu của mình, lại liếc nhìn Giản Trì Hoài. Ông chồng này của cô, bình thường nhìn chững chạc nghiêm túc là thế, tại sao có thể làm chuyện xấu xa mà không nháy mắt một cái như vậy?Ít nhất nếu Giản Trì Hoài không thừa nhận, Chử Đồng vạn vạn lần cũng sẽ không nghĩ đến là anh làm tức hôm đó, Dịch Lục Soát vô cùng bận rộn. Dưới sự yêu cầu của Giản Trì Hoài, bất kể là trang web video hay báo chí, toàn bộ trang nhất đều dành riêng miễn phí cho Phó Thời ở nhà họ Phó bên này, ông cụ Phó quả nhiên phái người mời ba mẹ Tống Duy tới, còn trực tiếp đưa thẳng đến nhà cụ Phó cũng đã quyết định xong chỗ dùng cơm, nói là muốn ăn mừng, bắt ép Phó Thời Thiêm và Tống Duy nhất định cũng phải qua đó tham Đồng bận rộn đến tận trưa, buổi chiều còn phải ở trong sân làm người mẫu miễn phí cho Giản Lệ Đề. Đến tối, Giản Trì Hoài bước xuống lầu, vòng tới vòng lui không thấy Chử Đồng đâu cả. Cho đến khi bước ra vườn, anh mới nhìn thấy cô co ro ngồi dưới tán cây. Giản Lệ Đề cũng lạnh cóng đến mức run lẩy bẩy. Giản Trì Hoài sải bước đi tới, " hai người các em bị ngốc rồi có phải không? "" anh, đừng quấy rầy linh cảm vẽ tranh của em. "Giản Trì Hoài liếc nhìn tấm vải vẽ tranh sơn dầu, " chỉ vì mấy cái trò vẽ vời này, em bắt Chử Đồng ngồi suốt hai ba tiếng đồng hồ? "" em cũng ngồi mà. "Giản Trì Hoài cúi người xuống, xoa xoa tay của Giản Lệ Đề, lạnh lẽo vô cùng. Anh rút bút vẽ ra từ trong tay cô, " quay trở vào trong nhà đi! "" em còn chưa có vẽ xong đâu. "Giản Trì Hoài hướng về phía Chử Đồng cũng đang ngồi không nhúc nhích mà vẫy tay, " có phải em ngồi ở đó, ngồi phát cứng cả người luôn rồi không? Kêu em em cũng không động đậy? "Chử Đồng nghe vậy lập tức đứng lên, hai tay vội vàng nhét vào trong túi, vừa kêu chết " rét chết rét ", vừa chạy về phía Giản Trì Hoài, " vẽ xong rồi sao? "" cũng chỉ có em mới hùa theo em ấy thôi. " Giản Trì Hoài hướng về phía cô em gái ở bên cạnh quét mắt, " anh với chị dâu em đi ra ngoài ăn cơm tối, em quay trở vào trong nhà đi. "" không dẫn em theo à? "" không dẫn em theo. " Giản Trì Hoài trả lời thẳng tuột, một phát siết chặt tay của Chử Đồng. Tựa như sờ phải một tảng băng, anh xoa bóp mấy cái rồi nhét vào trong túi của mình, " đi thôi. "Bàn tay nhỏ bé bị đông cứng đến mức tê dại của Chử Đồng cuối cùng cũng có cảm giác lại. Ngồi vào trong xe, Giản Trì Hoài chỉnh nhiệt độ cao lên, " lần sau nếu con bé lại nói yêu cầu này, em cứ bảo nó tới vẽ anh. "" anh chịu phối hợp sao? "" lúc anh đọc sách, con bé có thể vẽ, nhưng anh không thể nào không động đậy được đâu. "Chử Đồng cười nói, " vậy xem ra, anh thật đúng là không chuyên nghiệp. "" nó lại không trả tiền, tại sao anh còn phải chuyên nghiệp? " Giản Trì Hoài lái xe. Chử Đồng tiến đến gần anh, " đi đâu vậy? "" hẹn hò. "" chúng ta sao? "" nếu không thì sao, em còn muốn đi cùng ai? "Chử Đồng nhìn chằm chằm gò má của anh, " em đã quen anh nói với em là " đi ăn cơm ". Từ " hẹn hò " này...... Hình như chưa bao giờ dùng giữa chúng ta. "Tầm mắt Giản Trì Hoài vẫn chăm chú về phía trước như cũ, chỉ cực kỳ nghiêm túc trả lời, " vậy thì bắt đầu từ bây giờ, từ từ dùng là được rồi. "Trái tim Chử Đồng như được sưởi ấm, độ cong chỗ khoé môi cũng càng lúc càng sâu vào trong phòng ăn, Giản Trì Hoài giúp Chử Đồng kéo ghế ra. Nhà hàng này đặc biệt ở chỗ không xây dựng trong khu vực cao ốc mọc lên như nấm, thế nhưng nghe nói khó mà vào ăn ở đây được, cần phải đặt bàn trước mới có Trì Hoài bảo nhân viên phục vụ khui chai rượu đỏ, " anh thích khung cảnh ở nơi này. "" vâng, so với chỗ nào cũng đẹp hơn. "Mà vừa khéo tối nay, ông cụ Phó cũng đặt trước chỗ ở bên này. Ông muốn tìm một nơi yên tĩnh lại sang trọng, thích hợp để bàn bạc quyết định một vài vấn đề chi tiết trên bàn ăn với cha mẹ của Tống Thời Thiêm và Tống Duy đều bị ông cụ cưỡng ép dẫn tới. Cả hai người đều bày ra gương mặt tâm không cam tình không nguyện. Phó Thời Thiêm đi ở phía trước, đứa bé cũng không dẫn theo. Anh vừa đứng ở chỗ cửa, đương nhiên đã có thể thu hút được sự chú ý của không ít tay Giản Trì Hoài bưng ly rượu đỏ. Cổ tay anh nhẹ nhàng lắc mấy cái, sau đó nâng cao ly rượu, hướng về phía nơi xa tựa như đang làm một động tác mời Đồng tò mò quay đầu lại. Phó Thời Thiêm cũng phát hiện ra bọn họ. Anh nhấc chân lên bước về phía trước. Đến trước mặt Chử Đồng, còn chưa nói được câu gì, liền bị Giản Trì Hoài cướp lời trước một bước, " Phó tiên sinh, chúc mừng nha. "" chúc mừng cái gì? " Phó Thời Thiêm hừ lạnh hỏi ngược lại." tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc, răng long đầu bạc. "Phó Thời Thiêm xanh hết cả mặt, " Giản Trì Hoài, không nghĩ tới trong người cậu còn ẩn giấu tài năng đóng kịch hay đến vậy. "Giản Trì Hoài cười khẽ, " điều này cũng phải nhờ vào sự phối hợp của anh mới được. Xem ra, ông cụ Phó vô cùng sung sướng, anh cũng đừng khiến cho ông ấy vui mừng rồi lại thất vọng. "Hai tay Phó Thời Thiêm chống lên mặt bàn, nửa người trên hơi nghiêng xuống, " cậu làm vậy, chẳng qua là muốn khiến cho tôi đừng đánh chủ ý lên Chử Đồng nữa, phải không? "" nghe ý tứ của anh, anh còn muốn giãy dụa trước khi chết? "Phó Thời Thiêm nuốt không trôi cục tức này. Bị người ta bày mưu tính kế rõ ràng như vậy, anh vừa đau lại vừa hận, " cậu cảm thấy một tờ giấy hôn thú đối với tôi mà nói, có quan trọng không? Tôi có thể hoàn toàn không hề bị nó trói buộc đâu. "Chử Đồng nghe vậy, liếc nhìn hai người đàn ông. Cô thức thời bưng ly rượu đỏ bên cạnh lên, học theo bộ dáng của Giản Trì Hoài, hướng Phó Thời Thiêm làm động tác mời rượu, " Phó tiên sinh, chúc anh con cháu đầy nhà. Người đàn ông đã kết hôn nên có trách nhiệm. Từ nhỏ ba mẹ tôi đã dạy tôi rằng, nếu giữa đường gặp đàn ông đã kết hôn thì phải tránh xa, còn không được trò chuyện riêng với nhau nhiều. Anh cũng đừng nói những lời mập mờ ái muội để hại tôi nữa. Tôi nhưng là một thanh niên tốt có tư chất đặc biệt đàng hoàng đứng đắn đấy. "Giản Trì Hoài nghe vậy, hướng Phó Thời Thiêm nhún vai một cái, sau đó mở ra hai lời này, cũng không phải anh bảo Chử Đồng nói, là cô tự nói ra mà.

hôn nhân bí mật quyển 3