Mọi thứ chỉ khá hơn khi bà uống thuốc để tống hết chất độc trong dạ dày ra. Nhận thấy tầm quan trọng của dinh dưỡng, trong vòng 5 năm trở lại, tôi đã bắt tay vào công cuộc thay đổi bữa ăn để cải thiện sức khỏe của mẹ và của chính mình. Thế nhưng việc này Tôi dừng xe trước một tiệm cắt tóc, thấy xe máy mẹ chồng cũng đang ở đó. Tôi vừa vào đến cửa bỗng bàng hoàng khi thấy mẹ chồng đang túm tóc một cô gái rồi dùng hết sức mình mà tát túi bụi. Bên cạnh đó chồng tôi đang một tay kéo mẹ mình, một tay đẩy cô gái ra. Mẹ chồng thấy tôi liền gọi: "Vào đây, mẹ giữ cho mà đánh ngữ mất nết này một trận. Có điều, ánh mắt câu hồn kia lại tố cáo suy nghĩ ngược lại của bà ta, chỉ có những lúc như thế này, Lục Thảo mới cảm thấy mình vẫn chưa già, vẫn là người mà năm đó người đàn ông này yêu thích không rời. "Bà xã à, trên đời này, chỉ có em là hiểu anh nhất Chương 144: Đêm mưa. Cơn mưa nặng hạt kéo dài mãi tới khi màn đêm buông xuống, cho đến khi mặt trăng bị che khuất, cuối cùng biến thành mưa như trút nước đầy trời. Trên đường phố tối đen, đèn hai bên đường không ngừng chớp lóe vì nước mưa điên cuồng. Trên Cửa không khóa, tôi nghe tiếng tiếng con nít khóc, theo đó là tiếng của mẹ chồng tôi: "Cháu nội của bà ngoan nào, trộm vía lớn lên thể nào cũng đẹp trai như bố mày! Bà đây được bế cháu trai thì mai có chết cũng hả dạ". Tôi đi đến phòng khách thì phát hiện chồng Tôi sẽ nhìn vào gương … Để đo lường cuộc sống Tại đời tôi từng khó … Và cờ hó đã từng hại tôi. Bài thơ chế hay nhất về tình bạn số 5. Tìm một người bạn thân không khó Nhưng quan trọng nó là cờ hó hay là Người. Bài thơ chế hay nhất về tình bạn số 6 TC7A. 1. Đoạn thở trên thuộc thể thơ lục bát. 2. Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm 3. - Cả đời buộc bụng thắt lưng - Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười - Mẹ ra bới gió giữa cầu 4. Biện pháp tu so sánh là câu Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng Tác dụng Nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt 5. Bài làm Bài thơ giới thiệu về hoàn cảnh khổ cực của người mẹ. Về thể thơ, bài thơ sử dụng thể thơ lục bát có cách ngắt nhịp và gieo vần phù hợp với nội dung câu chuyện. Về hình thức bài thơ sử dụng phép so sánh, so sánh "mẹ" với "tằm nhả bỗng dưng tơ vàng". Bài thơ gợi cho em những cảm xúc thân thương về mẹ, sự tần tảo chăm chút của mẹ hay đó còn gọi là sự vất vả tần tảo của cuộc đời mẹ. Bài thơ gợi cho người đọc cảm nhận sâu về tình cảm của người mẹ dành cho con vô bờ bến. Đông Kha Một trong những bản nhạc mà khi nhắc đến nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, người ta không thể không nhớ đến, đó là Đường Xưa Lối Cũ. Trong tờ nhạc xuất bản trước 1975, đề bút dưới tựa đề của bài hát này, nhạc sĩ đã ghi “Kính tặng Mẹ và tặng Em”. Từ khi ra đời cho đến nay, bài hát đã được nhiều người yêu thích, dễ đi vào lòng thính giả nhờ những giai điệu và ca từ buồn thương tiếc nhớ về hình bóng của những người thân yêu đã không còn nữa trên lối cũ về làng xưa. Bài hát này được nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sáng tác khi ông trở về làng Bích Khê ở Quảng Trị sau nhiều năm xa cách vì đất nước loạn lạc. Lúc sinh thời, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ từng nói rằng hầu hết những ca khúc mà ông sáng tác đều dựa trên những câu chuyện có thực, và Đường Xưa Lối Cũ là một bài hát như vậy. Những hình ảnh, khung cảnh, con người, cảm xúc trong đó hoàn toàn chân thực, tái hiện được một phần đời của tác giả bài hát. Năm 1999, trên Paris By Night 47, nhạc sĩ đã kể về xuất xứ bài hát như sau Đó là những hình ảnh về hàng tre xanh ngát, có con sông Thạch Hãn rất thơ mộng, và trong làng có một cánh rừng, có những lúc trăng treo trên đồi rất đẹp. Đặc biệt là ở đó còn có hình ảnh mẹ và em gái của tôi. Nhưng trong cuộc đời, chúng ta không bao giờ cứ bám chặt lấy làng quê hoài được, nhất là vào hoàn cảnh thời cuộc lúc đó, cho dù nó có thơ mộng biết bao nhiêu. Rồi tôi bỏ nhà đi kháng ᴄhιến 10 năm, vẫn cứ ôm theo hình ảnh đó mãi trong lòng trên suốt những nẻo đường xa nhà. Một lần có cơ hội được trở về, trong lòng tôi cứ tưởng là khi trở lại thì hàng tre vẫn xanh, con sông thạch Hãn vẫn đẹp, cái đồi đó vẫn nên thơ, và nhất là mẹ tôi vẫn còn đó đón tôi về, em tôi đợi chờ tôi về rồi mới sang ngang. Nhưng khi tôi về thì mẹ tôi không còn nữa, đã qua bên kia thế giới, còn em tôi thì đã sang ngang. Đó chính là những giọt nước mắt chảy dài trong cuộc đời tôi…” Đường xưa lối cũ, có em tôi tóc xanh bay mơ màngĐường chiều dịu nắng, bóng em đi áo nâu in đường trăngĐường xưa lối cũ, có mẹ tôi run run trong hôn hoàngLòng già thương nhớ, nhớ đến tôi, lom khom đi tìm con Khi tôi về, bồi hồi trong nắngTưởng gặp người em hân hoan đứng đón anh vềNào ngờ người em sang ngang khi xuân chưa tànCon đò nào đây đưa em tôi vào xa vắng… Khi tôi về, nghẹn ngào trong nắngTưởng gặp mẹ tôi rưng rưng đứng đón con vềNào ngờ mẹ tôi ra đi bên kia cuộc đờiKhông lời biệt ly cuối cùng trước khi phân kỳ. Chạnh lòng thương nhớ những phút xưa, phút xưa qua qua rồiLạnh lùng tưởng nhớ bóng dáng ai in sâu trong lòng tôiĐường xưa còn đó, nắng vẫn lên, vẫn trăng treo ven đồiMà hình bóng cũ, thiếu trong tôi mỗi khi nghe chiều rơi… Click để nghe Mỹ Thể hát Đường Xưa Lối Cũ trước 1975 Trong bài hát có câu Nào ngờ người em sang ngang khi xuân chưa tàn… lâu nay đã có nhiều người tưởng rằng nhạc sĩ nói về nỗi buồn người yêu sang ngang, tuy nhiên theo chính lời kể của nhạc sĩ bên trên, thì đó là người em gái yêu dấu của ông, đã lấy chồng biệt xứ trong hoàn cảnh đất nước đã chia đôi. Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ sinh năm 1929, vào năm 1945, lúc đang theo học trường Khải Định nay là Quốc Học Huế thì ông bỏ học để tham gia đoàn văn nghệ Quảng Trị do nhạc sĩ Nguyễn Hữu Ba làm trưởng đoàn, rồi sau đó tham gia Việt Minh, công tác ở đoàn tuyên truyền, làm phóng viên và biên tập viên báo Cứu Quốc ở liên khu 4. Tại Hà Tĩnh của liên khu 4, ông theo học trường Huỳnh Thúc Kháng để tiếp tục chương trình phổ thông đang bỏ dở, chính tại đây ông đã gặp và yêu một người bạn học là Tân Nhân, cũng là một ca sĩ đang tham gia đoàn văn công mặt trận Bình Trị Thiên. Năm 1951, Hoàng Thi Thơ về Huế thăm gia đình người anh ruột, với mục đích là muốn xin gia đình người anh một số tiền để trở lại vùng kháng ᴄhιến, dự định sau đó đưa người yêu ra Hà Nội để theo học trường Văn Khoa ở đây. Tuy nhiên, thời cuộc lúc đó rất phức tạp, gia đình đã giữ Hoàng Thi Thơ ở lại và khuyên là không nên trở ra ᴄhιến khu, mặc dù ông rất nôn nóng muốn quay lại với người yêu. Cuối cùng thì ông cũng xiêu lòng trước những lời khuyên nhủ của những người thân và quyết định vào Sài Gòn cùng 2 người cháu mà ông xem như là con ruột, đó là là nghệ sĩ Hoàng Thi Thao và tỉ phú Hoàng Kiều hiện nay. Người yêu của Hoàng Thi Thơ là Tân Nhân thì vẫn ở lại vùng kháng ᴄhιến, rồi trở thành một ca sĩ nhạc đỏ huyền thoại ở miền Bắc sau khi đất nước chia đôi. Kể từ đó coi như hai người chia tay nhau và không còn sự liên hệ chính thức nào nữa. Tại Sài Gòn, Hoàng Thi Thơ kết hôn cùng với nữ ca sĩ xinh đẹp Thúy Nga năm 1957 rồi trở về thăm quê là làng Bích Khê ở Quảng Trị năm 1958. Đó là lần đầu tiên ông được về lại quê xưa sau nhiều năm xa cách, trở thành nguồn cảm xúc để sáng tác ca khúc bất hủ Đường Xưa Lối Cũ vào mùa Đông năm 1958. Click để nghe Thái Thanh hát Đường Xưa Lối Cũ Bài Đông KhaBản quyền bài viết của nguồn Lyrics for Duong Xua Loi Cu by Quang LêĐường xưa lối cũ, có bóng tre, bóng tre che thôn nghèo Đường xưa lối cũ, có ánh trăng, ánh trăng soi đường đi. Đường xưa lối cũ, có tiếng ca, tiếng ca trên sông dàiĐường xưa lối cũ, có tiếng tiêu, tiếng tiêu ru lòng ai. Đường xưa lối cũ, có em tôi tóc xanh bay mơ màng Đường chiều dịu nắng, bóng em đi áo nâu in đường trăng Đường xưa lối cũ, có me tôi run run trong hôn hoàng Lòng già thương nhớ, nhớ đến tôi, lom khom đi tìm con Khi tôi về, bồi hồi trong nắng Tưởng gặp người em hân hoan đứng đón anh về Nào ngờ người em sang ngang khi xuân chưa tàn Con đò nào đây đưa em tôi vào xa vắng... Khi tôi về, nghẹn ngào trong nắng Tưởng gặp mẹ tôi rưng rưng đứng đón con về Nào ngờ mẹ tôi ra đi bên kia cuộc đời Không lời biệt ly cuối cùng trước khi phân kỳ Chạnh lòng thương nhớ những phút xưa, phút xưa qua qua rồi Lạnh lùng tưởng nhớ bóng dáng ai in sâu trong lòng tôi Đường xưa còn đó, nắng vẫn lên, vẫn trăng treo ven đồi Mà hình bóng cũ, thiếu trong tôi mỗi khi nghe chiều rơi... Khi tôi về, nghẹn ngào trong nắng Tưởng gặp mẹ tôi rưng rưng đứng đón con về Nào ngờ mẹ tôi ra đi bên kia cuộc đời Không lời biệt ly cuối cùng trước khi phân kỳ Chạnh lòng thương nhớ những phút xưa, phút xưa qua qua rồi Lạnh lùng tưởng nhớ bóng dáng ai in sâu trong lòng tôi Đường xưa còn đó, nắng vẫn lên, vẫn trăng treo ven đồi Mà hình bóng cũ, thiếu trong tôi mỗi khi nghe chiều rơi... Mà hình bóng cũ, thiếu trong tôi mỗi khi nghe chiều rơi...Writers Hung Truong

nào ngờ mẹ tôi ra đi bên kia cuộc đời